Một ngày trước trận đấu với Aston Villa, ngày 26/11 năm ngoái, Arsene Wenger đã tuyên bố, ông tin chắc Van Persie sẽ trở lại với phong độ đỉnh cao vào thời điểm Giáng sinh. Phát biểu ấy chẳng khác nào một lời cảnh báo với Chamakh, người đã luôn đá chính trong đội hình Arsenal. Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Tất cả đã được chứng kiến cậu học trò cưng của Giáo sư trở lại và tỏa sáng như thế nào.
Màn trình diễn tuyệt vời của tiền đạo người Hà Lan trên sân Upton Park chắc chắn đã là câu trả lời ấn tượng nhất cho bài toán mũi nhọn trong đội hình Pháo thủ. Trên ghế dự bị trước West Ham, Arsenal có cả Chamakh lẫn Bendtner. Nhưng không ai còn nghi ngờ một suất đá chính cho van Persie. Một sự thay thế chiến thuật cũng không nốt. Bởi đơn giản, đội phó của Pháo thủ đã thể hiện mình như một linh hồn thực thụ của đội bóng. Mà linh hồn thì làm sao mà thay được?
Van Persie là cầu thủ Hà Lan thứ 4 chinh phục cột mốc 50 bàn Premier League, sau Hasselbaink, van Nistelrooy và Bergkamp
Với Chamakh, Wenger có một giải pháp đáng kể ở nhiệm vụ đặc trưng dành cho trung phong cắm. Với Bendtner, Arsenal sẽ tận dụng nhiều pha bóng bổng hơn. Còn với van Persie, The Gunners đã có thể chơi thứ bóng đá đầy cảm xúc nhưng cũng rất hiệu quả. Với vai trò một tiền đạo, không ai tham gia vào lối chơi tốt hơn cầu thủ số 10 của Wenger. Khả năng di chuyển cơ động, sự thông minh trong cách chuyền bóng và dứt điểm, hay đặc biệt là những pha chạm bóng đầy nghệ thuật, tất cả đã làm nên một van Persie rất đáng chờ đợi trong thời gian còn lại của mùa giải. Nói ngắn gọn, nếu các tiền đạo khác được đánh giá cao ở khả năng săn bàn, thì “truyền nhân của Bergkamp” lại là người săn cảm hứng nhiều hơn. Ở một đội bóng có quá nhiều tiền vệ sáng tạo và ưa thích cách chơi nghệ sỹ, cách thể hiện của van Persie có vẻ rất dễ bị hòa tan. Nhưng khi anh trở thành một cánh chim đầu đàn, mọi chuyện lại khác. Arsenal vừa sở hữu một nhà thơ lãng mạn với cái kèo trái ma thuật, vừa có được một sát thủ lão luyện trong vòng cấm.
Trở lại lối chơi 0 tiền đạo?
West Ham có thể là một đối thủ yếu, nhưng quyết tâm của họ thì có thừa. Lường trước được những khó khăn trong trận derby, Wenger đã có những tính toán khôn ngoan. Tiếp tục để van Persie đá chính, Arsenal chơi bóng hệt như giai đoạn cuối mùa trước, khi sơ đồ 0 tiền đạo trở nên biến ảo khôn lường với hàng loạt mũi nhọn từ trung tuyến. Ngoài các bàn thắng, một trong những yếu tố lớn nhất giúp họ kiểm soát trận đấu chính là khả năng giữ bóng (tỷ lệ lên tới 70%). Bên cạnh sự bình tĩnh của Fabregas, kỹ thuật của Nasri, những pha tăng tốc của Walcott, khả năng di chuyển rất rộng của Robin đã tạo nên điều đó. Một bàn thắng từ sự nhạy cảm về vị trí, một cú tăng tốc tạo điều kiện cho bàn thứ 2, một quả 11m an toàn, một cú sút dội cột dọc từ ngoài vòng cấm, một cú đá chân phải bất ngờ, và những pha chuyền bóng như ảo thuật thì không đếm xuể, đó là van Persie. Không thể gọi đó là một tiền đạo đúng kiểu. Bởi ngay cả những tiền vệ công cũng không tham gia kiến tạo và giữ nhịp nhiều bằng anh.
Trong cả trận, chân sút Hà Lan Van Persie không chỉ hỗ trợ hoàn hảo cho Cesc khi lùi xuống làm bóng, anh còn kết nối quá tốt với các nhân tố tấn công. Các hậu vệ West Ham đã không thể kèm anh, khi xung quanh họ luôn có cả một đội thợ săn luôn rình rập các khoảng trống.
Cùng Walcott, lúc này, van Persie đã khiến người ta phải nói nhiều hơn về tính hiệu quả. Sau 6 năm gắn bó với Arsenal, sự nghiệp của Robin là một biểu đồ hình sin bởi hàng loạt các chấn thương tai quái. Nhưng Wenger chưa bao giờ thôi đặt niềm tin vào anh. Các CĐV chưa bao giờ nghi ngờ đẳng cấp thực sự của anh. Và các đối thủ vẫn sẽ phải dè chừng cái chân trái dẻo quẹo của Robin, một thứ vũ khí uy lực nhưng hấp dẫn. Hệt như những vần thơ chết người.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)