Không thể phủ nhận rằng cầu thủ chạy cánh của Liverpool, Raheem Sterling, có nhiều triển vọng, nhưng phải chăng việc HLV Roy Hodgson gọi ngay anh vào đội tuyển Anh chỉ sau 2 trận đấu đáng khích lệ là quá vội vàng?
Ngày mà Steven Gerrard có trận ra mắt đội tuyển Anh, cũng trước Ukraina và cũng ở Wembley, khi quay vào phòng thay đồ sau buổi tập, anh đã thấy những quần áo khá đắt tiền mới mua của mình nổi lềnh bềnh trong bồn tắm và dòng chữ “Chúc mừng sinh nhật” viết bằng kem đánh răng trên tấm kính lớn trong phòng tắm. Thủ phạm của vụ quậy phá đó được cho là Robbie Fowler, dù cựu đồng đội của Gerrard ở tuyển Anh và Liverpool luôn phủ nhận trách nhiệm.
Sau sự kiện năm 2000 đó, báo chí Anh nhanh chóng mở những cuộc điều tra quy mô và thu hẹp diện tình nghi chỉ còn Fowler. Là vua của những trò quậy phá, nhưng tiền đạo của Liverpool thề trên mạng sống con gái là anh không liên quan gì tới trò bắt nạt ma mới đó. Sau này, Gerrard nhận xét một cách mỉa mai là lúc Fowler nói lời thề đó, anh chưa có con.
Tối thứ Ba, Gerrard cũng sẽ gặp lại Ukraina ở Wembley, nhưng lần này là ở vị thế hoàn toàn khác, với chiếc băng đội trưởng và trọng trách hoàn thành kỳ vọng đưa Tam sư vượt qua bảng H vòng loại World Cup 2014 một cách dễ dàng. Đó sẽ là một buổi tối trọng đại, và cũng có thể là buổi tối ra mắt của Raheem Sterling, trùng hợp một cách kỳ lạ, chính là đồng đội của Gerrard tại Liverpool.
Nên nhớ, Sterling mới đá 2 chính trận
Trong khi sự háo hức và kỳ vọng dành cho Sterling là rất lớn, điều cũng dễ hiểu khi người Anh trước giờ đã than phiền quá nhiều về việc Hodgson không chịu cách tân đội hình và dành chỗ cho những cầu thủ trẻ, việc gọi lên tuyển một cầu thủ mới 17 tuổi có vẻ là hành vi quá cực đoan. Sự có mặt của Sterling gây ra lo ngại, một cách có lý, về lứa cầu thủ trẻ ở Anh, có lẽ là quá ít ỏi so với các đối thủ chính tại châu Âu.
Do sức mạnh của truyền thông xứ sở sương mù, tiền vệ cánh của Liverpool thậm chí đã được chờ đợi sẽ là vị cứu tinh tiếp theo của một đội bóng đang già cỗi, cậu nhóc thiên tài sẽ kết thúc nửa thế kỷ đau khổ của Tam sư trên các đấu trường quốc tế. Điều đó bất chấp thực tế rằng Sterling mới có 2 trận đá chính ở Premier League mùa này và 3 lần vào sân thay người trong mùa trước. Anh có thể đầy tài năng, nhưng vẫn còn quá nhiều điều phải chứng tỏ. Sterling có những trận ấn tượng trước các đối thủ không phải thực sự đẳng cấp, một Kolo Toure đã già cỗi ở Manchester City và một Carl Jenkinson non kém của Arsenal và những thử thách thực sự vẫn còn phía trước, khi chặng đường anh phải đi sẽ là rất dài.
Ít ra, Sterling có một lợi thế với những người tiền bối dày dạn kinh nghiệm và rất có trách nhiệm trong việc dìu dắt nâng đỡ anh, bao gồm Gerrard và HLV Brendan Rodgers ở Liverpool, Hodgson ở tuyển Anh và những người trợ lý như Aidy Ward. Bất cứ ai từng làm việc trong lĩnh vực bóng đá đều hiểu sự trưởng thành của những tiềm năng như Sterling là một công trình chung tay góp sức không chỉ của các nhân vật chuyên môn, mà cả gia đình, bạn bè, đàn anh trong đội và nhiều người khác.
Con đường tới đỉnh cao rất hứa hẹn, nhưng cũng đầy những bất trắc và rủi ro. Chính Gerrard là người có thể nói lại điều đó tốt nhất cho Sterling. Hành trình của anh đến với chức vô địch Champions League năm 2005 tại Istanbul, ngoài sự góp sức của các HLV và đồng đội tại Liverpool, còn có vai trò quan trọng ngoài bóng đá của cha anh, Paul, và một người cha khác, chiến lược gia người Pháp Gerard Houllier.
Từ trường hợp của Gerrard
Lắng nghe, học hỏi và trưởng thành, Gerrard sẽ có nhiều điều để kể với Sterling. Anh biết cách báo cáo lại và cảm giác trong những buổi tập của tuyển Anh như một tay mơ mới lên tuyển lần đầu, cảm giác khi bước vào một phòng thay đồ đầy những tên tuổi lớn. Trước khi ra sân ở trận gặp Ukraina năm 2000 đó, Gerrard cũng đã được HLV Kevin Keegan gọi lên tuyển cho trận giao hữu ngày 23/2 với Argentina ở Wembley.
Thay vì sử dụng một chiếc xe do LĐBĐ Anh (FA) cấp có người lái riêng để tới sân tập Burnham, Gerrard đã mượn chiếc Honda của cha anh. Quá lo lắng trong phòng ăn khi Keegan bắt đầu tập hợp những ngôi sao và các bậc tiền bối của anh, Gerrard gửi một tin nhắn cho Jamie Redknapp, một đồng đội lớn tuổi hơn ở Liverpool cũng lên tuyển, nhờ anh ra ngoài đón mình. Khi Gerrard và Redknapp vào phòng ăn, Keegan yêu cầu sự chú ý từ tất cả mọi người, bao gồm David Beckham và Sol Campbell, khi đó cũng còn khá trẻ. Ông tuyên bố đội bóng sẽ chào đón một tay mơ từ Merseyside. “Đừng nhẹ chân với cậu ta”, Keegan nói trong khi Gerrard thu mình vào một góc. “Vì chắc chắn cậu ta sẽ không nhẹ chân với ai đâu”.
Đó là một bài học quan trọng cho Sterling. Anh cần lên tuyển với sự tôn trọng, nhưng không phải với nỗi sợ hãi. Gerrard đã không chút ngại ngần khi ra sân tập. Anh cũng quan sát và học hỏi, chia sẻ những kinh nghiệm về xử lý kỹ thuật với Beckham và Paul Scholes. Sterling cũng sẽ sớm phải tìm hiểu điều đó, từ những người như Frank Lampard hay James Milner. Tiền vệ của Chelsea gấp đôi tuổi Sterling và vẫn luôn luyện tập như thể đó là ngày đầu tiên anh chơi chuyên nghiệp.
Thêm một điều nữa, ngày nào đó Sterling cũng sẽ khoác áo tuyển Anh, nhưng có lẽ anh cần thêm thời gian ở đội U21, như Gerrard từng làm, để mài giũa thêm kỹ năng, có thêm kinh nghiệm thi đấu quốc tế. Thời khắc của Sterling ở Wembley rồi sẽ đến, nhưng anh cần thêm sự kiên nhẫn, học hỏi và kinh nghiệm thi đấu. Gerrard đã chơi 44 trận cho Liverpool trước khi gặp Ukraina. Và Sterling cũng cần thêm thời gian như thế.
Raheem Sterling Ngày sinh: 8/12/1994 Nơi sinh: Kingston, Jamaica Con số 17 Cầu thủ trẻ nhất khoác áo tuyển Anh trong lịch sử là Theo Walcott, 17 tuổi 75 ngày, trận gặp Hungary (thắng 3-1) ngày 30/5/2006. 17 Khoảng cách tuổi tác giữa người lớn tuổi nhất ở tuyển Anh, Frank Lampard (34) và người trẻ nhất, Raheem Sterling (17) là 17 tuổi. |