- Steven Gerrard không thể trách ai cả
- Steven Gerrard: Kiếm củi ba năm, đốt một giờ
- Xuất sắc tiêu diệt Liverpool nhờ công sức của .... Gerrard, Chelsea thổi lửa và cuộc đua Premier League
Cả cuộc đời Steven Gerrard không ngừng mơ về chức vô địch Premier League, nhưng khi gần chạm tay tới nó, anh lại trượt ngã – ngã về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
1. Năm 9 tuổi, Steven Gerrard được một tuyển trạch viên của Liverpool nhặt về. Nhưng anh không phải người duy nhất. Trách nhiệm của các tuyển trạch viên là nhặt càng nhiều chú bé biết đá bóng càng tốt, và năm đó Gerrrad chỉ là 1 trong 30 chú nhóc lứa tuổi từ 8-10 đến với học viện đào tạo của The Kop.
Nhưng Liverpool chưa phải ngay lập tức là bến đỗ của Gerrard. Từ năm 9 tuổi đến khi tròn 14, Gerrard trải qua rất nhiều học viện đào tạo trẻ khác nhau, trong đó có một thời gian khá dài anh tập cho Man United. Năm 2006, Gerrard phát hành cuốn tự truyện của mình trong đó có ghi chi tiết: Anh cố tình tỏ ra hào hứng với việc tập trẻ tại Man United cốt là để thử lòng Liverpool. Đó là một kiểu gây áp lực. Và quả thật, The Kop sau đó đã quyết định ký hợp đồng chuyên nghiệp với Gerrard, năm anh 17 tuổi.
Gerrard bần thần vì sai lầm chết người
Tuy nhiên rất ít người biết rằng, trong 30 chú nhóc cùng đến Liverpool cùng thời điểm với Gerrard, chỉ còn một mình G8 trụ đến ngày hôm nay. Michael Owen cũng là một trong 30 chú nhóc đó, nhưng sau nhiều năm cống hiến cho The Kop, Owen đã quyết định gia nhập Real Madrid vì không thể chờ Liverpool đăng quang Premier League. Chỉ một mình Gerrard quyết định bám trụ lại Liverpool đến tận hôm nay, dù anh đã 2 lần được Chelsea liên hệ. Ngần ấy năm gắn bó đã hun đúc lên một khát vọng vô địch cháy bỏng trong Gerrard.
2. Khát vọng cháy bỏng ấy giải thích cho giọt nước mắt ngập tràn hạnh phúc của Gerrard sau khi anh cùng Liverpool vượt qua Man City để dọn một con đường vô cùng thênh thang tới ngai vàng Premier League. Và nếu hiểu được khát vọng đó, bạn sẽ cảm nhận được Steven Gerrard đau đớn đến nhường nào khi trượt ngã đúng trận đấu quan trọng nhất của mùa bóng – một cú ngã đúng về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Tờ Telegraph viết: “Đó không phải là cú ngã trong một trận đấu, cũng không phải của cả mùa giải, mà là của cả cuộc đời”.
Chợt nhớ lại một chi tiết: Vòng 37 Premier League mùa 2009/10, Chelsea đã thắng Liverpool chính tại Anfield để vượt mặt Man United đúng phút chót trong cuộc đua tới ngai vàng. Trận đấu đó là một kỷ niệm rất buồn đối với Steven Gerrard. Anh chính là người đã thực hiện đường chuyền về bất cẩn để Drogba cướp bóng, vượt qua Pepe Reina ghi bàn mở tỷ số (Liverpool thua chung cuộc 0-2 trong trận đấu đó).
4 năm sau, Gerrard lại mắc sai lầm, Liverpool lại phải trả giá bằng một bàn thua. Nhưng nếu như thất bại vòng 37 mùa 2009/10 chỉ khiến Liverpool phải tham dự vòng sơ loại thứ 3 Europa League, thì hôm nay, cái giá của sai lầm đắt hơn rất nhiều. Nó có thể chấm dứt cả một mùa bóng phấn đấu không ngừng của Liverpool, chấm dứt cả một giấc mơ đã kéo dài suốt 24 năm ròng rã.
3. Trong thời khắc đó, Gerrard như sụp đổ. Nhưng gương mặt chán chường, não nề của chàng tiền vệ đội trưởng The Kop không phải là hình ảnh gây ám ảnh trong thời khắc đó. Tờ Daily Mail cho đăng cả một serie ảnh cho thấy, trong khoảnh khắc Gerrard đau đớn vì cú trượt ngã vô duyên của mình, không có đồng đội nào bên cạnh anh cả.
Một mình Gerrard tự cảm nhận nỗi đau ấy. Một mình anh tự giằng xé bản thân với cảm giác vừa tội lỗi, vừa nuối tiếc. Phải mãi sau khi trận đấu kết thúc, HLV Brendan Rodgers mới phát biểu một câu, hơi vuốt đuôi một chút: “Dù điều gì xảy ra đi chăng nữa, Gerrard vẫn là biểu tượng của Liverpool”.
Đáng tiếc là ngay trong thời khắc này, Gerrard không cần điều đó. Anh cần chức vô địch Premier League. Anh đã cháy nốt ngọn lửa nhiệt huyết của mình trong mùa bóng rất có thể sẽ chứng kiến thời khắc đỉnh cao cuối cùng của anh. Và vì lẽ đó, có lẽ ngay bản thân Gerrard cũng không tự tha thứ cho sai lầm của mình.
Rất nhiều đồng đội, trong đó nổi tiếng nhất là Michael Owen đã bỏ Gerrard đi để tìm vinh quang. Và thực tế thì Owen cũng đã có vinh dự nâng cao chức vô địch Premier League (khá thú vị khi vinh quang ấy lại đến ở tuổi xế chiều của anh, cùng Man United mùa 2010/11).
Chỉ một mình Gerrard ở lại với Liverpool, trung thành đến cuối đời, nhưng cái ngày anh nhận được sự tri ân xứng đáng có lẽ không bao giờ tới. Buồn thay, Gerrard không có quyền trách Liverpool đã bạc đãi anh. Bởi chính G8 đã kéo cả tập thể The Kop ngã ngay trước ngưỡng cửa thiên đường. Cú ngã nó đau đớn ở khía cạnh này.
Theo Soha