Tháng 8/2003, M.U mở màn mùa giải với trận tiếp Bolton trên sân nhà. Phút 60, họ mới dẫn Bolton bằng một tỷ số mong manh 1-0 với bàn thắng của Ryan Giggs trong hiệp một. Đúng vào thời điểm ấy, HLV Alex Ferguson rút Nicky Butt ra sân và đưa vào sân một anh chàng trẻ măng với những lọn tóc nhuộm vàng đỏm đáng. Điều quan trọng hơn, anh mang áo số 7, số áo mà Becks vừa để lại sau khi sang Real Madrid.
Và Old Trafford như bùng nổ bởi những đường đi bóng đầy lắt léo của anh. Các hậu vệ xứ sương mù thực sự bất ngờ trước một số 7 như thế. Họ từng sợ hãi trước số 7 ngạo nghễ với cái cổ áo dựng ngược của Cantona, từng toát mồ hôi trước những đường tạt chính xác đến từng milimet của số 7 hào hoa như Becks. Nhưng số 7 này thì khác, anh mang sắc Vàng xanh với những pha đi bóng đậm chất samba. Trong tình thế ấy, cách duy nhất của những hậu vệ là phạm lỗi, nhưng họ cũng không thể ngăn được màn ra mắt đầy thành công của Ronaldo. Dù không ghi bàn thắng nào, nhưng chính tiền vệ người BĐN đã khơi cảm hứng để M.U đại thắng 4-0.
Cặp song sát Ronaldo - Rooney đã trở lại
5 năm sau ngày ấy, Ronaldo lại là nhân vật trung tâm khi M.U tiếp Bolton. Không còn nhiều những pha đi bóng lắt léo như ngày xưa nữa. 3 tháng nghỉ sau khi phải chống nạng vì chấn thương là đủ để Ronaldo khôn ngoan hơn trước những cú chặt chém của các hậu vệ đối phương. Vả lại, với gần 200 trận ở xứ sương mù (198) là quá đủ để các hậu vệ Premier League bắt bài những cú đảo người như thế. Thời gian đã lấy đi của Ronaldo sự bay bổng và lãng mạn của tuổi 18 nhưng lại giúp anh trưởng thành hơn nhiều về kinh nghiệm cũng như tư duy chơi bóng.
Tại Old Trafford đêm qua, Ronaldo đã thể hiện được phong thái của chính anh ở mùa giải năm ngoái: cực kỳ khôn ngoan (thậm chí là tinh ranh) để tạo ra cơ hội ghi bàn và là người khơi nguồn cảm hứng cho đồng đội. Hãng tin AFP hơi nặng lời với Ronaldo khi giật dòng tít "Điều tồi tệ nhất và tuyệt vời nhất của Ronaldo giúp M.U chiến thắng", song họ cũng có cái lý của mình. Nếu như pha giật gót của anh cho Rooney ấn định tỷ số 2-0 giống như có mắt đằng sau lưng và được thực hiện với tâm lý hết sức khoải mái thì cú ngã dẫn đến tình huống phạt đền trước đó lại thực sự gây tranh cãi.
Đây không phải lần đầu tiên Ronaldo ghi bàn từ những tình huống có phần "kịch" như thế. Ở trận đấu này, Fantastic Four vẫn chưa đá cùng nhau (Rooney thay Tevez), song HLV Gary Megson của Bolton thì châm biếm khi cho rằng ở trận đấu này, M.U đã chơi với một "bộ tứ huyền ảo", chỉ có điều, nhân vật thứ 4 mà ông ám chỉ ở đây là… trọng tài Rob Styles (!) Bản thân ngài Ferguson cũng công nhận rằng đó là một tình huống sai lầm của trọng tài này song ông cho rằng với những cơ hội đã tạo ra thì M.U xứng đáng chiến thắng. Trước đây, chính Ferguson từng 4, 5 lần chỉ trích rằng Rob Style đã từ chối phạt đền cho M.U và sau tình huống vừa rồi, thì vị trọng tài vẫn "nợ" Quỷ đỏ vài quả penalty nữa.
Thực tế, trọng tài không phải cái máy, và những sai lầm của họ là một phần của cuộc chơi. Nên nhớ rằng ở Argentina từng có nhiều cuộc thi xem ai ghi bàn bằng tay giống huyền thoại Diego Maradona nhất. Đó không phải một sự cổ súy cho lối chơi sai trái mà để khẳng định rằng cá tính của một ngôi sao nằm ở chính lối chơi tinh quái của anh ta.
Hai bàn thắng sau hai trận, một từ chấm phạt đền, một từ đánh đầu, đó là những gì mà Ronaldo đã thể hiện kể từ ngày trở lại sau chấn thương. Còn một khả năng nữa mà người ta mong chờ cầu thủ người BĐN này sẽ bùng nổ: sút phạt trực tiếp. Ở trận đấu này, sự xuất sắc của Jaaskelainen đã khiến Ronaldo không thể lập cú đúp như trong lần đối đầu hồi tháng Ba, song chắc chắn ở những trận đấu tới, mỗi khi anh đứng trước mỗi cú sút phạt, các thủ môn sẽ lại cảm thấy lo lắng.
(Theo Thể Thao Văn Hóa)