Những niềm vui vừa được nhen nhóm đã phải nhường chỗ cho một nỗi lo lớn: Michael Carrick sẽ phải nghỉ tới tận Giáng sinh vì chấn thương gót chân. Một câu hỏi trước mắt David Moyes: Ai sẽ thay thế được vị trí của anh?
Trong suốt 7 năm khoác áo Man United, chưa bao giờ Michael Carrick thi đấu dưới 40 trận/mùa. Và sự ổn định của anh cũng giải thích tại sao, Sir Alex đã không mua thêm bất cứ tiền vệ trung tâm nào kể từ sau món hàng hớ Owen Hargreaves hồi năm 2007. Và mặc dù có quy định về việc ký hợp đồng năm một với cầu thủ ngoài 30 tuổi, David Moyes vẫn phá lệ để chuẩn bị gia hạn với Carrick thêm 2 năm nữa.
Hy sinh lớn của Carrick
Những cống hiến thầm lặng cùng với việc hiếm khi dính chấn thương nặng khiến cho hầu hết mọi người đều đánh giá không đúng tầm quan trọng của Michael Carrick. Phải đến mùa giải năm ngoái, khi tuyến giữa Man United gặp vô số vấn đề, anh mới nổi lên là một thủ lĩnh đích thực và lọt vào đề cử danh sách cầu thủ xuất sắc nhất mùa của Premier League. Mùa giải này, trong khi tân binh Fellaini gây thất vọng tràn trề, Fletcher ốm đau liên miên, Giggs đã quá già, còn Anderson mãi không chịu lớn, chỉ có Carrick là vẫn thể hiện bộ mặt ổn định nhất. Trước mỗi trận đấu, câu hỏi đặt ra thường là ai đá cặp với anh, chứ không phải ai thay thế anh.
Bây giờ, Man United sẽ phải tập sống không Carrick cho đến tận Giáng sinh. Điều đáng nói là tiền vệ này đã bị đau gót chân từ khá lâu, nhưng vì không được giải quyết dứt điểm, nên mức độ của chấn thương đã trầm trọng lên. David Moyes đã cất Carrick trong các trận đấu gặp Norwich (4-0), Fulham (3-1), và Real Sociedad (0-0), nhưng đến trận đại chiến với Arsenal thì ông buộc lòng phải đưa anh trở lại để đối phó với hàng tiền vệ cực mạnh của đội bóng thành London. Đó là một trận đấu tuyệt vời của bộ đôi Phil Jones - Carrick khi họ đã khóa chặt khu trung tuyến và hạn chế tối đa tầm hoạt động của những tiền vệ năng động bên phía Arsenal. Sau khi Phil Jones được kéo xuống đá trung vệ thay Vidic, Carrick tiếp tục chỉ huy tuyến giữa và đứng vững trước sức tấn công của đối phương.
Hôm thứ Ba, Carrick đã phải tiêm thuốc để chống sưng tấy và không thể tập luyện cùng đồng đội. Liệu có phải vì cố sức ở trận Arsenal mà Carrick bị tái phát chấn thương? Nguyên do có lẽ còn nằm ở chế độ tập luyện rất khắc nghiệt dưới thời David Moyes. Không phải bỗng dưng mà Rooney chấn thương đến 3 lần từ đầu mùa, còn van Persie thì ca cẩm về khối lượng tập luyện quá nặng. Nên nhớ, Carrick năm nay đã 32 tuổi.
Phil Jones sẽ là chìa khóa hàng tiền vệ?
Ngoại trừ Carrick, Man United có tới 5 tiền vệ trung tâm khác, nhưng mỗi người đều đang phải đối mặt với những vấn đề riêng: hoặc quá già (Giggs), quá ốm yếu (Fletcher), mãi không tiến bộ (Anderson), chưa thích nghi (Fellaini), hoặc đang chững lại (Cleverley). Niềm hy vọng lớn nhất trong việc thay thế Carrick, thật ngạc nhiên, lại đến từ hàng phòng ngự: Phil Jones.
Nhiều người nói rằng Phil Jones giống như một O’Shea mới tại Man United. Thật ra, anh không chỉ đa năng mà còn xuất sắc hơn ở những vị trí tưởng như trái sở trường. Trước Arsenal, Phil Jones đã khóa chặt khu trung tuyến, khép chặt mọi khoảng trống bằng sức mạnh và khả năng đeo bám, khiến Mesut Oezil và Giroud “tắt điện”. Ở trận ấy, sau khi Jones phải lùi xuống đá trung vệ, Arsenal đã gây sức ép nhiều hơn hẳn bởi Cleverley kém xa đàn em ở khả năng hỗ trợ phòng ngự.
Ở tuyến giữa Phil Jones không toàn năng như Carrick. Anh không thể giữ nhịp và phát triển tấn công tốt như đàn anh, nhưng xét về khả năng đánh chặn và thu hồi bóng, anh đang tạo được sự tin tưởng lớn nhất. Vấn đề của David Moyes bây giờ là sẽ sử dụng ai đá cặp với anh để tạo hiệu quả lớn nhất. Trong những trận đấu với Fulham và Norwich, bộ đôi Jones - Cleverley đã kết hợp với nhau tương đối tốt, nhưng đó đều không phải những thuốc thử đủ mạnh. Có thể, trong những trận cầu lớn, kinh nghiệm của Ryan Giggs sẽ được David Moyes tính đến.
Theo Thể Thao Văn Hoá