(Bongda24h) - Nhiều CĐV Arsenal cứ trách cứ HLV Wenger rằng tại sao không đưa về vài sự bổ sung "ngon" hơn gương mặt duy nhất Kim Kallstrom (mà chẳng biết đến lúc nào mới có thể ra mắt khi dự kiến phải nghỉ vài tuần do chấn thương) cho đội bóng trong tháng 1 vừa rồi nhằm đảm bảo khả năng đua tranh danh hiệu với các đối thủ cạnh tranh song nếu biết tận dụng, khai thác lực lượng hiện có thì chưa chắc Arsenal đã thua kém ai. Trong số này, cái tên Podolski nhiều khả năng sẽ đóng vai trò quan trọng sau khi bình phục chấn thương đúng thời điểm (dịp Giáng sinh và năm mới 2014). Phong độ của tuyển thủ quốc gia Đức trong giai đoạn vừa qua cũng khá ổn, càng tạo thêm sự an tâm cho "Giáo sư" đáng kính người Pháp.
Xét về độ dồi dào, phong phú, đồng đều của đội hình thì Arsenal hoàn toàn tự tin sánh ngang với những Man City, Chelsea, hai đối thủ cạnh tranh trực tiếp cho chức vô địch Premier League 2013-2014 tính đến thời điểm này (thậm chí, có thể khẳng định ngôi Vương khó thoát khỏi tay một trong 3 đại gia này). Không những vậy, Arsenal còn trội hơn về sự gắn kết khi ngoài Mesut Ozil là cầu thủ mới tinh thì những người còn lại ít nhất đã có vài năm thi đấu bên nhau. Tuy nhiên, vấn đề của Arsenal nằm ở chỗ lực lượng này không được phân bổ đều, dẫn đến tình trạng nơi thì thừa thãi (họ sở hữu quá nhiều tiền vệ tấn công trung tâm giỏi) nơi thì thiếu thốn (tiêu biểu là vị trí tiền đạo cắm). Bởi vậy, trong bối cảnh đó, những cầu thủ đa năng, có thể đảm trách nhiều vai trò khác nhau như Podolski trở nên vô cùng thiết yếu với đội bóng.
Trước hết cần phải khẳng định, trong bóng đá hiện đại, những "versatile player" (cầu thủ đa năng) ngày càng có chỗ đứng quan trọng mặc cho từng có câu ngạn ngữ "một nghề thì sống, đống nghề thì chết". Lý do rất đơn giản: để đưa đội bóng tới thành công, các chiến lược gia bây giờ luôn phải sáng tạo, áp dụng nhiều chiến thuật đa dạng khác nhau, phù hợp với từng đối thủ, từng hoàn cảnh cụ thể nhằm tránh nguy cơ bị "bắt bài". Một đấu pháp dù toàn mỹ đến mấy thì sớm muộn cũng bị khắc chế (tiqui-taka của Barcelona là minh chứng hùng hồn khi mà hiệu quả nó mang lại ngày một suy giảm so với thời đỉnh cao của Pep Guardiola). Tất nhiên, trên đời này, làm gì có đội bóng nào sở hữu lực lượng đồ sộ đến mức ở từng lối chơi cụ thể, có thể đưa ra những con người tốt nhất, được thi đấu đúng sở trường. Thêm vào đó, khi mà sức cạnh tranh ngày một khốc liệt thì nguy cơ cầu thủ dính chấn thương luôn hiện hữu. Chẳng nhẽ, cứ lúc nào bị mất người dù chỉ trong một thời gian ngắn, đội bóng lại phải cuống cuồng tìm người thay thế xứng đáng. Do đó, những cầu thủ có thể chơi "tạm ổn" (chưa cần quá xuất sắc) ở nhiều vị trí khác nhau trong đội hình sẽ là phương án chữa cháy khẩn cấp hữu hiệu nhất được tính đến đầu tiên. Ngày nay, hầu như đại gia nào cũng phải có trong tay vài ba anh chàng "đa-zi-năng" mà vị thế của họ nhiều lúc còn an toàn hơn những ngôi sao lớn nhất đội, trừ phi đã tới lúc họ hết giá trị sử dụng (đừng quên, "Mr Đa năng" lừng danh một thời John O'Shea từng được Sir Alex rất yêu quý và chỉ ra đi khi đã cao tuổi, không đủ sức khoẻ chơi bóng đỉnh cao). Vậy thì hãy xem giá trị của Podolski với Arsenal đến đâu. Nửa đầu mùa giải 2013-2014, cầu thủ 28 tuổi không thể ra sân do chấn thương nặng gặp phải hồi cuối tháng 8 năm 2013 song anh đã hoàn toàn bình phục vào cuối tháng 12 vừa rồi nên hoàn toàn có thể xem Podolski là một tân binh của đội bóng trong kỳ chuyển nhượng mùa Đông.
Thứ nhất, về mặt bản chất, sở trường của Podolski là một tiền đạo cánh. Dẫu từ xưa đến nay, Arsenal chủ yếu chơi bóng ở trung lộ, thiên về các bài phối hợp nhỏ và đánh biên, tạt cánh - đánh đầu chỉ là phụ nhưng đôi lúc, đó là giải pháp hiệu quả để phá vỡ bế tắc khi mà Giroud vốn là một trung phong cao to, xuất sắc trong khoản không chiến. Bên cạnh đó, việc Theo Walcott sẽ phải vắng mặt đến hết mùa vô hình chung biến Podolski thành sự lựa chọn tối ưu nhất khi Wenger cần đến một cầu thủ chạy cánh (Chamberlain cũng là một phương án tốt nhưng cầu thủ này thua kém hẳn Podolski về tuổi đời cũng như bề dày kinh nghiệm thi đấu). Dĩ nhiên, Wenger hoàn toàn có thể đẩy Cazorla, Ozil hay Ramsey ra cánh nhưng cần lưu ý rằng, Podolski sở hữu tốc độ tốt hơn họ mà đó là nhân tố quan trọng đầu tiên của một cầu thủ chơi biên.
Thứ hai, Podolski là một sát thủ đáng gờm dù không mấy khi được đá trung phong. Thời còn khoác áo FC Cologne tại Đức, anh luôn là tay săn bàn số 1 đội bóng (cụ thể Podolski đã ghi được 86 bàn qua 181 trận ra sân). Trong năm đầu tiên khoác áo Arsenal, Podolski cũng đạt đến con số 16 bàn, chỉ thua kém duy nhất Theo Walcott. Kể từ ngày bình phục chấn thương, anh cũng kịp ghi được 3 bàn ở những trận đấu mà trên sân có sự hiện diện của trung phong xịn (Giroud rồi Bendtner). Như vậy, rõ ràng, Podolski đủ sức thay thế Giroud ở vị trí cao nhất trên hàng công và anh có vẻ còn "ngon lành" hơn Bendtner, cái tên khả dĩ duy nhất mà Wenger có thể dùng mỗi khi trung phong người Pháp vắng mặt. Thứ ba, với nhiều năm chinh chiến, Podolski đã đủ "vốn sống" để thi thoảng sắm tốt vai trò nhạc trưởng. Trong vài trận đấu, anh đã thể hiện không đến nỗi nào ở khu vực giữa sân nhờ biết đọc trận đấu và phất ra những đường chuyền kiến tạo chết người như một số 10 thực thụ. Bởi thế, nếu chẳng may một loạt tiền vệ mang thiên hướng tổ chức của Arsenal gặp chuyện thì Podolski có thể thay thế tốt.
Ngoài ra, Podolski được cho là một cầu thủ khá hoà đồng, được lòng nhiều đồng đội nên sự có mặt của anh trên sân sẽ mang lại nhiều cảm hứng cho đội bóng. Nhược điểm lớn nhất mà Podolski phải khắc phục là sự ổn định song đó cũng là vấn đề chung của nhiều cầu thủ Arsenal mùa này khi chưa có một ai chơi tốt trong một thời gian dài (hồi đầu mùa, Ramsey nổi lên như diều nhưng giờ khi anh đi xuống thì tới lượt Santi Cazorla lên tiếng). Xem ra, HLV Wenger mà biết sử dụng Podolski một cách hợp lý thì Arsenal sẽ có trong tay một thứ vũ khí huỷ diệt khiến mọi đối thủ phải e dè.
Bảo Phương - Xsbandinh.com