Một lần nữa, Luis Suarez lại gây rắc rối, nhưng lần này, anh thực sự đã làm vấy bẩn hình ảnh của mình và của cả CLB Liverpool, với một bàn thắng thể hiện rõ sự tham lam đến bần tiện, và màn ăn mừng cho thấy sự trơ trẽn của một tiền đạo đã đẩy sự tinh quái của anh ta lên thành giả dối.
Rất nhiều cầu thủ đã từng chơi bóng bằng tay và ghi bàn, trong đó có cả huyền thoại Diego Maradona, và cả hậu bối của ông, Lionel Messi. Thậm chí là những bàn thắng hết sức quan trọng, như pha hãm bóng bằng tay của Thierry Henry trước khi chuyền cho William Gallas ghi bàn "cướp" chiếc vé đến World Cup 2010 của đội tuyển Ireland. Lý lẽ ủng hộ họ bao giờ cũng là phải đặt mình vào địa vị những cầu thủ ấy trong hoàn cảnh ấy để hiểu rằng hành vi ấy là bản năng và hoàn toàn có thể được dung thứ.
Nhưng đó đơn giản là sự ngụy biện: Bản chất hành vi ấy là sai, phi thể thao và cần phải bị lên án, cho dù người thực hiện nó là ai. Và tất cả những lặp lại của hành vi ấy có thể được thông cảm ở một mức độ nào đó tùy vào sự cố ý hay vô ý của hành vi, nhưng không thể đến mức vô tội. Suarez đã cố ý dùng tay đập vào trái bóng để khống chế và ghi bàn vào lưới trống. Trọng tài đã bị đánh lừa, nhưng tiền đạo người Uruguay vẫn "có quyền" chơi fair-play, như Miroslav Klose đã từng làm trong một trận đấu tại Serie A. Nhưng không, Suarez tiếp tục giẫm vào vết xe đổ mà anh đã đi nhiều lần, và đánh mất một cơ hội cứu vãn lại hình ảnh đã quá xấu xí của mình.
Cách đây hai năm, anh cũng đã từng dùng tay, trong màu áo đội tuyển quốc gia Uruguay. Pha cản bóng ngay trên vạch vôi sau đó đã giúp đội tuyển Nam Mỹ này vượt qua Ghana. Suarez đã bị trừng phạt đích đáng bằng một tấm thẻ đỏ, và đó dù sao cũng là một trận đấu World Cup. Nhưng lần này thì khác: Mansfield là một đội bóng đến từ hạng Năm, và họ không những đã phải chống chọi với đội bóng vĩ đại số hai trong lịch sử bóng đá Anh, mà còn phải chịu một quyết định bất công. Khi Suarez ghi bàn thắng trơ trẽn ấy, tỉ số đang là 1-0 cho Liverpool. Anh không chịu áp lực nào cả, và hoàn toàn có cơ hội sửa chữa cho pha lập công bất hợp lệ ấy.
Một pha gian lận không đáng
Đó là một sự tham lam đến bần tiện và không đáng. Ngay cả khi suy nghĩ một cách thực dụng đúng kiểu Suarez, thì một bàn thắng có thể khiến anh phải chịu thêm búa rìu dư luận (và thực tế là nó đã tạo ra rất nhiều tranh cãi trái chiều trong vài ngày qua) đáng ra phải đáng giá hơn thế nhiều, hơn là một cú đá vào lưới trống để bắt nạt một đội nghiệp dư chỉ hai lần được chạm trán một đội đến từ hạng đấu cao nhất của nước Anh trong một thập kỷ qua.
Không ai đòi hỏi Suarez, một con người phức tạp lớn lên từ khu ổ chuột và phải trải qua những đấu tranh để sinh tồn rất khắc nghiệt, phải chơi bóng một cách thánh thiện và tuân thủ các nguyên tắc đạo đức một cách tuyệt đối, nhưng cổ vũ cho một hành vi phi thể thao trong bối cảnh Suarez đã bất chấp quy tắc quá nhiều lần một cách trơ trẽn là điều không thể. Cá tính góc cạnh của tiền đạo người Uruguay đã tạo ra một Suarez dị biệt, tinh quái và đầy hấp lực trên sân, nhưng đã đến lúc anh phải nhận ra giới hạn của chính mình.
Bàn thắng không hợp lệ vào lưới Mansfield đã phá hỏng thành trì cuối cùng: Chơi xấu không còn là câu chuyện quá liên quan đến lợi ích của đội bóng, hay thói tinh quái thực dụng của Suarez nữa. Nó đơn giản đã trở thành bản năng trong mọi hoàn cảnh của anh, ngay cả khi Liverpool và anh hoàn toàn có đủ khả năng để chiến đấu và chiến thắng một cách quân tử, vì xin nhắc lại, đối thủ chỉ là một đội bóng nghiệp dư mà thôi.
Khi một tay đấm chuyên nghiệp có một bề dày truyền thống đánh gục một gã chơi quyền anh nghiệp dư bằng thủ đoạn, đó chắc chắn là nỗi xấu hổ của thể thao. Cuối tuần này, M.U, một tay đấm hạng nặng đang chờ Suarez và đội bóng của anh. Hy vọng là thói lạm dụng sự gian lận không làm hại họ trong một cuộc chiến lớn đòi hỏi bản lĩnh nhiều hơn là sự ma mãnh vặt vãnh và bần tiện, như những gì đã xảy ra trong trận đấu bóp chết những hy vọng của một đội hạng Năm.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)