Đội U21 Hà Lan có tổng cộng 65 lần khoác áo tuyển quốc gia. Ở giải vô địch U21 châu Âu đang diễn ra, họ đưa ra sân 12 cầu thủ đều là những người đá chính ở CLB. Họ có một kế hoạch rõ ràng hơn hẳn người Anh.
1. Kevin Strootman, một tiền vệ trung tâm 23 tuổi của PSV Eindhoven và có thể chuyển sang M.U mùa Hè này, đã có 18 trận chơi cho đội tuyển quốc gia, bao gồm 11 trận ở các giải chính thức. Anh vẫn được chơi cho giải U21 và đeo băng đội trưởng ở Israel. Bruno Martins Indi, một hậu vệ trái có thể đá trung vệ, có 9 trận chơi cho đội tuyển quốc gia.
Ở ĐT Anh, Welbeck đã bị "ép chín".
Nếu những cầu thủ đó là người Anh, đội tuyển Anh đã được xây dựng xung quanh họ. Georginio Wijnaldum, với màn trình diễn ấn tượng trong hiệp 1 tuần trước giúp Hà Lan đè bẹp Đức, lớn hơn nhiều so với tuổi của mình. Người Anh một lần nữa chỉ biết ngắm nghía thèm thuồng.
Kế hoạch đào tạo trẻ của họ đã thất bại khi bóng đá đảo quốc sương mù ca tụng những cầu thủ còn non nớt của mình quá sớm. Jack Rodwell lẽ ra nên chơi 3 trận ở vòng bảng cực kỳ khốc liệt tại Israel, thay vì ra sân 7 phút trong một trận giao hữu ở Brazil.
Rodwell có mặt trong đầy đủ các sự kiện bên lề do LĐBĐ Anh tổ chức ở Brazil, nhưng trên sân anh chẳng có gì nhiều để làm. Sau một mùa giải chủ yếu ngồi làm khán giả ở Manchester City (tình hình sẽ không khá hơn dưới thời tân HLV Manuel Pellegrini), nguy cơ thui chột đối với tiền vệ từng một thời là tiềm năng lớn của bóng đá Anh đang rõ ràng hơn bao giờ hết. Lẽ ra đội U21 Anh đã có Rodwell như một thủ lĩnh ở giữa sân.
2. HLV Stuart Pearce có thể sẽ từ nhiệm sau 2 thất bại liên tiếp mà bóng đá Anh hoàn toàn lép vế ở các giải U21 châu Âu. Nhưng trách nhiệm không là ở Pearce, mà trước hết là ở cách điều hành của FA. Đã từ lâu, Pearce tin rằng việc chuyển thẳng các cầu thủ trẻ lên đội lớn là một sai lầm. Ông than phiền rất nhiều về Alex Oxlade-Chamberlain, Danny Welbeck, Phil Jones và Rodwell, những người Pearce đã không thể mang đến Israel, nhưng không ai nghe ông.
Ngay cả Na Uy cũng tới giải lần này với 15 cầu thủ đã có trải nghiệm ở đội tuyển quốc gia, bao gồm 4 người vừa ra sân hôm thứ Sáu. Na Uy thắng Anh 3-1, kết quả hoàn toàn hợp lý. Bất cứ khi nào đội lớn của "Tam sư" thất bại ở các giải đấu, người ta lại kêu gọi trọng dụng những gương mặt trẻ. Giải đấu ở Israel đã cho thấy những gương mặt trẻ của họ hoàn toàn chưa sẵn sàng.
Lần này, thậm chí U21 Anh đã may mắn vì rơi vào bảng đấu nhẹ hơn. Họ có thể đã thua tan nát nếu như ở bảng bên kia, có mặt Đức, Hà Lan, TBN và Nga. U21 Hà Lan vừa thắng U21 Đức 3-2. Tổng số bàn thắng của trận đó có lẽ sẽ là số bàn thua của U21 Anh nếu phải gặp hai đối thủ trên ở thời điểm này.
Wijnaldum, cũng đã ghi bàn trong trận thắng 5-1 trước Nga, chơi khá giống Oxlade-Chamberlain. Nhưng lúc này, trong khi Oxlade-Chamberlain cách xa những cầu thủ cùng trang lứa, Wijnaldum đang tạo cảm hứng cho thế hệ tiếp theo của bóng đá Hà Lan, học cách thắng trận, những trận đấu lớn, rồi những giải đấu lớn, cùng nhau, họ sẽ trưởng thành trong 2-3 năm nữa để làm lại điều đó ở tầm mức quốc gia.
Juan Mata lần đầu tiên được chọn vào đội lớn của TBN vào tháng 11/2008 ở trận gặp Chile. Anh cũng chơi ở Confederations Cup 2009, vô địch World Cup 2010 và năm 2011 là thành viên của đội U21 TBN vô địch châu Âu. Thêm một bài học nữa cho người Anh về việc để các cầu thủ chơi đúng độ tuổi của mình. Nếu như bổ sung thêm Rodwell, Welbeck và Jack Wilshere, những người đều còn đủ tuổi chơi ở giải U21, đội bóng của Pearce đã không bạc nhược như thế.
3. Quan trọng hơn cả thành tích là việc họ có thể hòa nhập cùng nhau, dìu dắt nhau tiến lên, vì thuộc về cùng một thế hệ. Tất cả khiến giờ đây người Anh đang có một khoảng cách lớn, không chỉ với những Đức, Hà Lan hay TBN, mà cả với những đội như Na Uy, trong đào tạo trẻ.
Một thập kỷ về trước, Rooney đi thẳng vào ĐTQG mà không cần qua các đội U21 hay Olympic. Nhưng không phải ai cũng là Rooney.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)