Dường như, khía cạnh ấn tượng nhất trong triều đại của HLV người Argentina ở White Hart Lane và giờ tạm thời Wembley, đó là việc thầy trò ông từng bước giải quyết thành công mọi vấn đề cố hữu kinh niên và tưởng chừng như vô phương bất lực qua nhiều đời thuyền trưởng trước đó.
Mauricio Pochettino đã và đang làm được quá nhiều cho một Tottenham không danh hiệu |
Tottenham không thể xếp trên Arsenal ở Premier League? Họ đã làm được trong mùa giải trước và chắc chắn tiếp tục lặp lại sang năm nay. Tottenham luôn yếu bóng vía và mãi chỉ xứng đáng học việc ở Champions League? Họ đánh bại Real Madrid, Dortmund và đáng ra cả Juventus trong mùa giải này.
Tottenham đã không thắng 7 trận bán kết FA Cup liên tiếp? À đây rồi, giờ thì con số đã được nâng lên 8 sau màn lội ngược dòng của Man Utd cuối tuần trước, và lần cuối cùng Spurs ca khúc khải hoàn là trước một Arsenal tiền Arsene Wenger.
Điều này dẫn đến câu hỏi sâu sắc và mang tính chất nền tảng, gốc rễ hơn. Liệu rằng Tottenham của Pochettino có thực sự cần danh hiệu lúc này để chứng minh bản thân? Mạnh dạn mà nói, có lẽ không, hoặc chưa.
FA Cup không thể là thước đo đong đếm thành công cho một Totttenham không danh hiệu |
Hiển nhiên, những danh hiệu vinh quang mới chính là cái đích tối hậu của thể thao nói chung chứ không chỉ riêng gì bóng đá, ít nhất ở cấp độ chuyên nghiệp. Nhưng rồi với Spurs thì sự trưởng thành, thăng tiến vượt bậc và không ngừng theo thời gian của họ không thể bị lu mờ chỉ bởi vì nó chưa được trang hoàng bằng những chiếc cúp bạc.
Rõ ràng không ai có thể nghĩ rằng Juande Ramos, HLV Tottenham gần đây nhất đăng quang một danh hiệu, đã làm tốt công việc của mình như những gì Pochettino đương thời.
Hay như trông vào những HLV vô địch FA Cup trong giai đoạn trắng tay của Spurs suốt cả thập kỷ qua mà xem: Arsene Wenger, Louis van Gaal, Carlo Ancelotti, Guus Hiddink, Roberto Mancini, Roberto Martinez, Roberto Di Matteo, Harry Redknapp, rồi chuẩn bị Jose Mourinho hoặc Antonio Conte.
Ngoại trừ Giáo Sư cố gắng bấu víu ở Emirates trong sự tuyệt vọng của tất cả (nhưng cũng chuẩn bị ra đi nốt), tất cả những người đồng nghiệp còn lại của ông đều không thể trụ nổi quá một năm sau khi lên ngôi. Nếu Chelsea giúp hàng xóm thủ đô trả nợ trong trận chung kết ngày 19/5 tới, khuôn mẫu này sẽ tiếp tục được củng cố vững vàng.
Tottenham không danh hiệu nhưng thì đã làm sao? |
Danh hiệu quan trọng nhưng chắc chắn không phải tất cả, nhất là đối với những đội bóng lớn muốn tạo dựng bản sắc, truyền thống.
Nói chính xác hơn, những gì Pochettino đã và đang làm được cho Tottenham xứng đáng được tôn vinh, trân trọng hơn tầm cỡ FA Cup, với kẻ thắng người thua đều sẽ nhanh chóng bị quên lãng vào cuối tháng Tám khi mùa giải mới chính thức bắt đầu sau trận Siêu Cúp Anh.
Ở Tottenham có một sự mâu thuẫn… đáng yêu của riêng mình không chỉ trên sân cỏ. Họ là đội bóng, bất chấp giờ đã hơn cả thập kỷ trắng tay không danh hiệu, vẫn thu hút những ánh nhìn ngưỡng mộ và ghen tị về những gì họ đang có lúc này.
Ai có thể không hứng thú dõi theo thế hệ vàng đương thời của Spurs cơ chứ, từ tập thể những tài năng trẻ măng ngày nào tập tễnh những bước đầu tiên, được đào tạo, nuôi dưỡng dần dà và theo tháng năm kết thành một thế lực mới của nước Anh và cả Châu Âu.
Trên hết, đó còn là triết lý, là phong cách bóng tấn công phóng khoáng, tốc độ và giàu sức cống hiến. Làm sao anh có thể không yêu thầy trò Mauricio Pochettino hay những gì họ đã, đang và chắc chắn vẫn sẽ làm cơ chứ?
Nỗi thất vọng về những thành quả sau cuối lúc này là không thể giấu diếm, nhưng nó cũng chẳng bõ bèn gì mà đáng để đánh đổi cho cả một quá trình trưởng thành vượt bậc và xán lạn của Tottenham. Đối với CLB số một Bắc London, danh hiệu không thể là thước đo duy nhất hay chuẩn mực đánh giá thành công chung của họ.
Đón đọc các bài viết khác của Xsbandinh.com về một Tottenham không danh hiệu:
Thua là thua, nhưng không phải trận thua nào cũng là thảm họa, nhất là nếu anh thua đội chơi hay hơn. Cơ mà là đội chơi hay hơn và vẫn thua, đúng rồi đó, thảm...
Hưởng thụ một cuộc sống mẫu mực, bình dị, không xa hoa và luôn tránh xa những ồn ào, thị phi, tất nhiên với cả tài năng và tinh thần one-club man cống hiến hết...