1. Nếu Man City vô địch Premier League mùa này, họ cần phải cảm ơn 2 cầu thủ: Yaya Toure và Edin Dzeko. Tuy nhiên, nếu như Yaya Toure vốn dĩ đã là linh hồn của Man xanh kể từ đầu giải, và việc anh tỏa sáng giống như một nhiệm vụ bất thành văn, thì việc Dzeko liên tục ghi những bàn thắng quan trọng đúng lúc Man City cần, có ý nghĩa hơn gấp bội.
Hãy làm nhanh một phép so sánh: Trong giai đoạn 1 của Premier League, Dzeko chỉ được đá trọn 90' vỏn vẹn 3 trận. Anh khép lại 19 vòng đầu với 3 bàn thắng ít ỏi. Anh chìm vào lãng quên. Nhưng trong giai đoạn 2 – chặng về đích đòi hỏi sự bền bỉ và đẳng cấp thật sự của các ngôi sao, thì chỉ một mình Edin Dzeko tỏa sáng. Negredo mất tích toàn tập. Sergio Aguero chấn thương liên miên. Một mình Dzeko gánh cả hàng tiền đạo Man xanh và anh cũng không phụ lại sự kỳ vọng của tất cả.
Dzeko bây giờ đã ghi được 16 bàn thắng tại Premier League mùa này (3 bàn trong 19 vòng đầu, 13 bàn trong giai đoạn 2). Anh đã phá vỡ kỷ lục ghi bàn/mùa Premier League của chính mình (14 bàn). Đó cũng là hình ảnh đại diện thể hiện Dzeko đã vượt qua cái ngưỡng của chính bản thân và quan trọng hơn cả: Chân sút người Bosnia đã chiến thắng trong cuộc chiến tranh giành vị trí tiền đạo chủ lực của Man City. Từ vị thế chỉ còn nước rời Etihad, bây giờ chính Man City phải xuống nước vuốt ve Dzeko mong anh ở lại.
2. Nhưng cuộc chiến ở Man City chưa phải trận chiến cam go nhất mà Edin Dzeko từng phải đối mặt và đã chiến thắng.
Dzeko sinh năm 1986. Tuổi thơ chỉ diễn ra êm đềm với Dzeko cho đến năm anh 6 tuổi. Cuộc nội chiến Bosnia nổ ra và nó đẩy chú nhóc Dzeko vào những kỷ niệm kinh hoàng. “Ngôi nhà tôi ở bị chiến tranh phá hủy và tôi phải may mắn lắm mới thoát chết. Đáng tiếc, 2 người bạn thân nhất của tôi thì không có được may mắn đó. Họ nằm lại dưới những đống đổ nát. Toàn bộ gia đình tôi lánh nạn ở nhà ông nội. Chúng tôi có 15 người tất cả và chỉ sống trong một căn hộ rộng chưa đầy 30m vuông. Đó là những năm thực sự kinh hoàng trong cuộc đời tôi. Tôi sống ngày nào biết ngày đó. Bởi bạn không thể đoán được ngày mai mình có bị giết hay không”.
“Có những thời điểm tôi khóc cả ngày. Khóc vì sợ tiếng súng đạn vang lên cả đêm. Khóc vì những người thân trong gia đình, những người bạn lần lượt ngã xuống vì chiến tranh. Nhưng chiến tranh cũng có mặt tốt của nó. Sống qua 4 năm chiến tranh giúp tôi nhận ra mình mạnh mẽ tới nhường nào và khi bạn đã từng sống trong ranh giới giữa sự sống và cái chết, bạn phải đấu tranh không ngừng. Tôi mang tất cả những ý chí đó vào cuộc đời cầu thủ sau này”, Edin Dzeko trải lòng trên tờ Daily Mail tháng 1/2011.
Có lẽ nhờ được rèn luyện trong môi trường mà cái chết chỉ cách Dzeko chưa đầy một sải tay, anh mới học được ý chí không bao giờ đầu hàng. Bởi nếu Dzeko đầu hàng số phận, đầu hàng trước sự bạc đãi của Man City kể từ sau khi họ đón Alvaro Negredo về Etihad, anh đã chẳng tỏa sáng như ngày hôm nay. Edin Dzeko, người đã sống sót và tuyệt vời hơn cả chiến thắng trong cả 2 cuộc chiến quan trọng nhất đời mình.
Theo Soha