- Steven Gerrard & cú ngã cuộc đời
- Steven Gerrard không thể trách ai cả
- Steven Gerrard: Kiếm củi ba năm, đốt một giờ
Bóng đá quả là một cuộc chơi giàu xúc cảm khi nhiều lúc những người hùng vĩ đại bỗng trở nên kẻ tội đồ chỉ sau một khoảnh khắc.
Người ta đã nhiều lần chứng kiến điều đó trong thế giới bóng đá đỉnh cao, với những cú trượt chân định mệnh của những danh thủ khiến họ phải ôm hận cả đời. Như trong trận chung kết World Cup 1994 khi Roberto Baggio bất ngờ sút hỏng quả 11m quyết định hay như cú trượt ngã cũng trên chấm luân lưu của John Terry khiến Chelsea mất chức vô địch Champions League đầu tiên trong lịch sử vào năm 2008.
Đêm qua, trong trận đấu giữa Liverpool và Chelsea, điều đó lại tái hiện nơi người đội trưởng vĩ đại Steven Gerrard của Liverpool, khi cú trượt chân của anh trực tiếp dâng thắng lợi cho Chelsea và khiến Liverpool lung lay giấc mơ vô địch sau 24 năm trời chờ đợi. Một điều thực sự khó hiểu với những người xem bóng đá, đó là tại sao những khoảnh khắc sai lầm tầm thường như vậy lại hiện hữu nơi những cầu thủ giàu kinh nghiệm, đầy bản lãnh như Terry hay Gerrard?
Nhiều người lý giải rằng, John Terry, vốn là một cầu thủ trưởng thành từ CLB Chelsea, tất nhiên giàu khát khao hơn hết thảy những đồng đội khác về một danh hiệu làm thay đổi lịch sử đội bóng. Khát khao nhiều tất nhiên lại dẫn đến sức ép càng lớn. HLV Avram Grant khi đó mặc nhiên xếp Terry đá quả luân lưu quyết định mà không cần xét đến yếu tố này, đơn giản vì trên lý thuyết, sự vĩ đại của trung vệ đội trưởng đủ bù đắp cho mọi khuyết điểm đến từ hoàn cảnh khách quan. Và rồi Terry sụp đổ...
Cú trượt ngã của Gerrard nằm trong một tình cảnh khác, nhưng nó cũng tương tự xét trên khía cạnh cả tập thể phải sụp đổ chỉ vì trót quá tin tưởng vào một người. Nhiều khán giả có thể thắc mắc rằng, Gerrard thực sự đã phạm sai lầm lớn nhưng trong tình huống đó, những hậu vệ của Liverpool đã ở đâu khi một tiền vệ trung tâm bất ngờ mất bóng? Liverpool đã sụp đổ vì quá tin tưởng vào Gerrard, đến mức để một tiền vệ già nua, chậm chạp như anh thường xuyên cầm bóng ở vị trí thấp nhất trong đội hình, vị trí mà nếu anh sai lầm, sẽ chẳng ai có thể cứu vãn được.
Mùa giải này, người ta chứng kiến một sự hồi sinh, thậm chí là lột xác của Steven Gerrard trong vai trò mới, khi HLV Brendan Rodgers kéo anh từ chỗ là một tiền vệ trung tâm có thiên hướng tấn công xuống vị trí của một tiền vệ phòng ngự. Trong vai trò này, Gerrard nhiều lúc đá thấp ngang với các trung vệ và bằng kinh nghiệm của mình, anh vừa phân phối bóng cho các tiền đạo vừa là chốt chặn đáng tin cậy nhất của hàng thủ.
Nhưng một sự thật không thể chối cãi đó là Gerrard đã quá già, trong một vai trò đầy phức tạp khi phải gánh vác trọng trách nặng nề của cả công việc tấn công lẫn phòng ngự. Tiền vệ sắp bước sang tuổi 34 cần có người sẵn sàng hỗ trợ khi anh mắc sai lầm. Nhưng những đồng đội luôn quá tin tưởng vào anh, luôn thoải mái lao lên khi trông thấy Steven Gerrard cầm bóng. Bản thân Gerrard dù bản lãnh đến đâu cũng không tránh khỏi sức ép đến từ 24 năm trời chờ đợi của một "Liverpudlian" đích thực.
Và rồi Liverpool trả giá khi Gerrard vĩ đại trượt ngã.
Theo Tuổi Trẻ