(Bongda24h) - Vòng vừa rồi, các đại gia tên tuổi của giải đấu, ngoại trừ duy nhất Tottenham, đều giành được chiến thắng dù theo các cách khác nhau. Chelsea, Man City, Liverpool phải vất vả lắm mới có được 3 điểm mặc cho được chơi trên sân nhà trong khi Arsenal lại có màn trút giận "đã đời" lên đầu Sunderland tội nghiệp còn Man Utd cũng dễ dàng đánh bại Crystal Palace nhờ niềm cảm hứng mang tên Wayne Rooney sau bản hợp đồng mới kỷ lục. Đây cũng là vòng đấu ghi nhận sự lên tiếng dồn dập của các chân sút nên trong ĐHTB cũng được xây dựng theo sơ đồ 4-3-3.
Thủ môn: John Ruddy (Norwich)
Norwich hiển nhiên chẳng phải là đội bóng gì ghê gớm ở Premier League nhưng thỉnh thoảng CLB vùng phía Đông này cũng biết cách khiến tất cả phải nhớ đến. Cách đây vài tuần, Norwich từng cầm chân Man City và đêm qua, đội bóng này lại xuất sắc đánh bại một Tottenham đang vào phom. Công đầu trong chiến tích vang dội này thuộc về Ruddy. Trong một ngày thi đấu thăng hoa, thủ môn 27 tuổi này đã có không dưới 2-3 pha cứu thua xuất thần, cứu cho đội nhà khỏi những bàn thua trông thấy, khiến bàn thắng duy nhất của đồng đội Snodgrass trở nên ý nghĩa. Với chiến thắng này, Norwich ngày càng bỏ cách nhóm xuống hạng và cánh cửa ở lại Premier League rộng mở hơn bao giờ hết.
Thủ môn Ruddy làm nản lòng các cầu thủ Tottenham
Hậu vệ
Branislav Ivanovic (Chelsea): Xuất phát điểm là một trung vệ nhưng do The Blues khan hậu vệ phải mà Ivanovic đã phải bù đắp vào chỗ thiếu hụt này và qua thời gian, tuyển thủ quốc gia Serbia dần lọt vào nhóm những hậu vệ phải hay nhất Premier League. Bên cạnh kỹ năng phòng ngự sẵn có, Ivanovic ngày một hoàn thiện trình độ tấn công và giờ đã là một "mũi dao trong tay áo" của đội bóng mà các pha dâng lên ở cánh phải của anh luôn tiềm ẩn hiểm hoạ với mọi đối thủ. Trước Everton, Ivanovic hoàn toàn thống lĩnh và bao quát khu vực thuộc chức trách, khiến đối thủ không thể tổ chức lên bóng đồng thời, mỗi khi có cơ hội, anh đều khai thác triệt để hòng uy hiếp các vị khách. Ngoài ra, lúc cần thiết, anh luôn có mặt kịp thời ở vòng cấm địa đối phương. Ivanovic đã từng tung ra một cú volley chất lượng mà chỉ có phản xạ nhanh nhạy mới giúp Tim Howard chặn đứng thành công và trong bàn thắng quyết định của thủ quân Terry ở khoảng thời gian bù giờ, chính Ivanovic đã góp chút công sức với pha bật cao đánh đầu dù không chạm được vào bóng nhưng cũng làm Howard phần nào bị phân tâm, giúp Terry lao vào tiếp ứng thành công.
Liam Rosenior (Hull City): "Những chú hổ" đã tận dụng tốt chuyến làm khách trên sân của Cardiff City chưa thoát khỏi cuộc khủng hoảng trầm trọng dù đã thay tướng để có được 3 điểm quý giá trong cuộc đua trụ hạng. Thậm chí, Hull còn hùng dũng ra về với thắng lợi hoành tráng 4-0. Trong đó, một trong những cầu thủ chơi tốt nhất đội là hậu vệ cánh Liam Rosenior. Cầu thủ sinh năm 1984 này đã "lên công về thủ" nhịp nhàng như một con thoi điêu luyện bên cánh trái trong phần lớn thời gian thi đấu. Rosenior thường xuyên tung ra những quả tạt khó chịu vào vòng cấm địa đội chủ nhà và một trong số đó được tiền đạo cao kều Nikica Jelavic chuyển hoá thành bàn thắng.
John Terry (Chelsea): Cứ cho bàn thắng mang về 3 điểm cho Chelsea không được tính cho Terry bởi độ phức tạp của nó thì cũng không vì thế mà màn trình diễn của trung vệ 33 tuổi kém lung linh. Trong khi những địch thủ cùng thời như Ferdinand, Vidic ngày một suy giảm phong độ thì Terry vẫn ngày ngày chứng tỏ đẳng cấp của một trung vệ thép số 1 Premier League hiện nay dù anh chẳng còn trẻ trung gì. Từ đầu mùa, Terry phải ra sân liên tục (nếu không lo cậu học trò cưng bị quá tải thì Mourinho đã sử dụng Terry trong mọi trận đấu chứ không phải chỉ 25/27 vòng) nhưng Terry chẳng bộc lộ dấu hiệu mệt mỏi nào và luôn duy trì độ ổn định ở mức rất cao. Cần nhớ rằng, thời gian qua, Mourinho đã đưa Chelsea trở về đúng bản ngã đích thực (tức là một lối chơi chắc chắn, thực dụng, đề cao hiệu quả chứ không phải yếu tố trình diễn, đẹp mắt) nên vai trò của những chuyên gia phòng ngự như Terry càng được coi trọng bởi họ mới là những người nắm giữ vận mệng của đội bóng. Quả thực, Terry luôn chỉ huy rất tốt trận địa phòng ngự và bản thân anh thường xuyên có những pha truy cản chuẩn xác để tạo thành bức tường kiên cố trước cầu môn. Với việc không thủng lưới trước Everton thì trong 8 vòng gần đây, Chelsea chỉ phải hứng chịu đúng hai bàn thua và tất nhiên công sức của Terry trong thành tích đó là không hề nhỏ.
John Terry: Thủ lĩnh không thể thay thế của Chelsea
Sylvain Distin (Everton): Điều khá thú vị, Distin được giới chuyên môn lựa chọn là người đá cặp trung vệ với Terry ở ĐHTB vòng này dù ai cũng biết, Distin thuộc biên chế "bại tướng" của Chelsea song đó là sự ghi nhận xứng đáng dành cho hậu vệ 36 tuổi. Bàn thua mà Everton phải chịu hoàn toàn không có lỗi của Distin. Trái lại trong hơn 90 phút trước đó, cầu thủ người Pháp đã chơi quá tốt, kiểm soát được khu vực cấm địa của Everton bằng kinh nghiệm dày dạn và nhiệt huyết thi đấu. Hôm đó, Chelsea tung ra không dưới 25 pha dứt điểm lớn nhỏ nhưng phần lớn đều không quá nguy hiểm bởi sự hoạt động miệt mài của Distin.
Tiền vệ
Jordan Henderson (Liverpool): Từng là nỗi thất vọng tràn trề của The Kop nhưng đến giờ, tiền vệ 23 tuổi đã là trụ cột không thể thay thế nơi tuyến giữa "Lữ đoàn đỏ". Chẳng rõ, Rodgers đã dùng biện pháp nào mà đột nhiên bước sang mùa giải 2013-2014, Henderson chơi xuất sắc đột biến, làm cho Lucas Leiva từ chỗ bất khả xâm phạm trở thành "dự bị chiến lược". Henderson cùng thủ thành Mignolet là hai cầu thủ duy nhất của Liverpool chưa vắng mặt một trận nào tại đấu trường Premier League từ đầu mùa (thậm chí, đúng 1 trận duy nhất, Henderson phải rời sân giữa giờ). Có thể về kỹ năng phòng ngự, Henderson không bằng đồng đội Lucas nhưng anh lại ăn đứt về khoản tham gia tấn công mà như Rodgers đã tuyên bố sau chiến thắng nghẹt thở 4-3 trước Swansea vào tối qua thì tấn công mới chính là lẽ sống của đội bóng vùng Merseyside và ông chẳng bao giờ phiền muộn nếu Liverpool phải rơi vào cảnh "lấy công bù thủ". Henderson đã đóng góp cú đúp vào thắng lợi vừa rồi của đội nhà, một từ cú sút mẫu mực ở ngoài vòng cấm và một từ pha băng vào đá nối. Đây là lần đầu tiên trong màu áo Liverpool, Henderson ghi được hai bàn trong một trận và nó là minh chứng nữa khẳng định sự nghiệp của Henderson đang dần rẽ sang một trang mới huy hoàng hơn.
Yaya Toure (Man City): Có lẽ, không cần phải nói thêm nhiều về tầm ảnh hưởng quá to lớn của ngôi sao người Bờ Biển Ngà lên lối chơi và thành tích của Man City bởi nó rõ ràng như ban ngày. Hiếm khi Toure chơi tồi, kể cả những hôm Man xanh bại trận và xét về độ ổn định thì mấy năm qua, ít cầu thủ trên hành tinh sánh nổi tiền vệ đã 30 tuổi. Toure luôn phải cáng đáng quá nhiều công việc tại tuyến giữa Man City, bao gồm cả công lẫn thủ nhưng bằng nền tảng thể lực dồi dào, nguồn năng lượng vô tận cùng kỹ năng đạt đến trạng thái toàn diện tuyệt đối, Toure đều hoàn thành tốt. Khi Man City lâm vào bế tắc trong cuộc tiếp đón Stoke City trên Etihad, mảnh đất từng chôn vùi biết bao vị khách thì chính Toure đã "cứu rỗi" đội nhà bằng pha lập công duy nhất. Chỉ cần Toure không suy giảm phong độ thì Man City luôn còn nguyên cơ hội vô địch Premier League.
Yaya Toure ghi bàn thắng quý như vàng cho Man City
Jack Wilshere (Arsenal): Trong một ngày Ozil không thi đấu thì những tiền vệ khác của Arsenal như Rosicky và đặc biệt Wilshere đã chứng tỏ được giá trị của mình, qua đó khẳng định "Pháo thủ" hoàn toàn sống tốt mà không cần đến nhạc trưởng người Đức. Thậm chí, việc Ozil vắng mặt còn là cơ hội để họ có thêm nhiều đất diễn thể hiện năng lực và chiến thắng giải khát 4-1 trước Sunderland là ví dụ hùng hồn. Với sự am hiểu sâu sắc lối chơi đậm chất La-tinh của Arsenal dù anh không hề trưởng thành từ lò đào tạo trẻ của CLB, Wilshere luôn hiện diện trong những màn phối hợp nhỏ, bật tường nhanh vốn là đặc sản của Arsenal phiên bản Arsene Wenger mặc cho anh được giao phụ trách tuyến giữa cùng Mikel Arteta. Trong bàn mở tỷ số của Giroud, Wilshere đã phối hợp ăn ý với Podolski trước khi nhả bóng cho tiền đạo người Pháp và đến bàn thắng nâng tỷ số lên 3-0 của Rosicky, một tuyệt tác của lối chơi tập thể mang đặc trưng Arsenal và không thua kém tiqui-taka của Barca bao nhiêu, Wilshere cũng tham gia vào tình huống. Dường như, Wilshere mới là tiền vệ mang đầy đủ nhất những phẩm chất Arsenal thuần khiết trong đội hình "Pháo thủ" hiện nay.
Tiền đạo
Daniel Sturridge (Liverpool): Có thể vai trò của Suarez ở Liverpool lớn hơn Sturridge nhưng xét về hiệu suất ghi bàn, đặc biệt trong giai đoạn gần đây thì chân sút từng khoác áo Man City, Chelsea rõ ràng lấn lướt hơn, khiến người đồng đội phải đôi chút ghen tỵ. Kể từ cuối tháng 11 năm 2013 tới nay, Sturridge nổ súng không ngừng nghỉ ở Premier League và với cú đúp vào lưới Swansea, Sturridge đang sở hữu chuỗi 8 trận liên tiếp ghi bàn, chỉ còn kém 2 trận so với kỷ lục mà Van Nistelrooy thiết lập hồi còn khoác áo Man Utd. Thực sự, dưới bàn tay dìu dắt của Rodgers, bản năng sát thủ của Sturridge mới được "phát tiết" ra ngoài, làm cho những kẻ từng chê bai anh là "kẻ bất tài" phải hối hận. Cả hai bàn thắng của Sturridge vào lưới Swansea đều thể hiện khả năng tận dụng thời cơ cực tốt của anh cùng khát khao bất tận trong chuyện phá mành lưới đối phương. Nếu Sturridge cứ chơi như thế này thì cái ngày vượt mặt đồng đội Suarez để chiếm lấy vị trí dẫn đầu danh sách "Vua phá lưới Premier League" không còn bao xa (hiện Sturridge có 18 bàn, kém Suarez 5 bàn) trong khi Liverpool hứa hẹn sẽ là "nhân tố phá bĩnh" khó chịu trong cuộc chạy đua đến ngôi Vương nhờ vào "bộ đôi hoàn hảo" SAS.
Olivier Giroud (Arsenal): Suốt thời gian qua, chân sút người Pháp đã phải "cúi đầu, hạ mình" hứng chịu làn sóng chỉ trích dữ dội không chỉ vì màn trình diễn nghèo nàn trên sân mà cả scandal "vượt rào trái phép" (qua đêm với gái vào cái đêm trước trận thua Liverpool). Bởi thế, hơn bao giờ hết, Giroud cần phải ngay lập tức lấy lại danh dự của mình bằng cách chơi thật tốt khi được trở lại đội hình xuất phát Arsenal sau vài trận phải ngồi ngoài và anh đã đạt được mục tiêu đó trong trận thắng Sunderland. Cú đúp vào lưới "Mèo đen"chính là những gì một trung phong phải làm nơi tuyến đầu đội bóng. Trong đó bàn thứ hai khai thác từ một pha chuyền về bất cẩn của hậu vệ đối phương đã cho thấy Giroud giữ được sự tập trung và không bị phân tâm bởi những ồn ào do chính anh gây ra.
Giroud lại khiến tất cả phải nhắc đến tến anh
Nikica Jelavic (Hull City): Không thể chứng tỏ được năng lực ở Everton, chân sút cao kều người Croatia đành phải đầu quân cho Hull City thấp kém hơn nhưng đó dường như là cơ hội tốt để Jelavic thể hiện rằng anh đâu kém cỏi. Anh đã có bàn đầu tiên cho đội bóng mới ở chiến thắng 2-0 trước Sunderland và vòng vừa rồi, anh còn làm tốt hơn thế với hai bàn thắng vào lưới Cardiff, qua đó đưa Hull gần chạm tới ngưỡng điểm số cần thiết để trụ hạng thành công. Xem ra, Hull City đã bắt đầu thu lãi lớn từ thương vụ không tốn kém bao nhiêu Jelavic và cầu thủ này hoàn toàn có quyền nghĩ đến một bến đỗ mới tốt hơn vào cuối mùa giải nếu như duy trì được phong độ.
Bảo Phương - Xsbandinh.com