Một lần nữa, trong thế bị dẫn trước, Chelsea lại trụ vững và giành 1 điểm quý giá ngay tại "sào huyệt" của một đội bóng hàng đầu Châu Âu. Không đâu khác, thành công đó in đậm dấu ấn tài năng của Mourinho, cùng ba sự điều chỉnh cực kỳ hợp lý trong hiệp hai trận đấu.
Trong bóng đá đỉnh cao, bất kỳ trận cầu "đinh" nào cũng kèm theo một thế trận "nghẹt thở" với rất ít khoảng trống được tạo ra, trong đó việc bị dẫn trước là điều tối kỵ đối với mọi đội bóng lớn. Mourinho tự tin đứng trước sức ép "nghẹt thở" của Old Trafford
Tuy nhiên, đêm qua (26/11), sức ép từ hơn 75.000 CĐV tại Old Trafford, bàn mở tỷ số tuyệt vời của Louis Saha cũng như thế trận dồn ép suốt hiệp một của MU đã không thể khuất phục được tài năng và bản lĩnh của "người đặc biệt" Mourinho.
Nó cũng giống như trận "thư hùng" tại Nou Camp cách đây gần một tháng, khi thầy trò Rijkaard hai lần vươn lên dẫn trước, song cả hai lần đều bị đội bóng thành London gỡ hòa thành công bằng một sự tự tin và điềm tĩnh đáng kính nể.
Trong cả hai thế trận cực kỳ khó khăn, Mourinho chưa một lần thể hiện sự nao núng. Thay vào đó, mọi điều chỉnh chiến thuật của ông đều mang lại hiệu quả rõ rệt về mặt thế trận cho "gã nhà giàu" Chelsea.
Đầu tiên là việc khai thác đúng lúc sự đa năng của Michael Essien, khi tiền vệ người Ghana được kéo về lấp "lỗ hổng" bên cánh phải của Geremi hoặc Boulahrouz- vị trí yếu nhất trong hàng thủ Chelsea, đồng thời Robben được đưa vào sân để tăng cường sức ép tuyến trên.
Ngay lập tức, thay đổi này khiến thế công của The Blues cân bằng hơn với Robben bên góc trái và Essien- vừa hoàn thành tốt nhiệm vụ phòng ngự, vừa trở thành "mũi khoan" hiệu quả ở biên phải. Cộng thêm việc đối phương chủ động hạ thấp, Chelsea tăng dần sức ép là điều tất yếu.
Bàn thắng của Carvalho là hệ quả tất yếu từ điều chỉnh hợp lý của Mourinho
Trong thế trận đó, bàn thắng gỡ hòa chỉ là hệ quả của cả một chuỗi những diễn biến mà quyền chủ động nằm chính trong tay các học trò của Mourinho. Trong khi, số cơ hội nhiều hơn của MU chỉ đơn thuần xuất phát từ những tình huống đi bóng đơn độc của Ronaldo, với mục tiêu chủ yếu là giải tỏa sức ép.
Nếu sự thay đổi người đầu tiên của Mourinho nhằm tạo đột biến và giành lại thế trận, thì quyết định thứ hai lại tỏ rõ sự khôn khoan và tinh quái. Bởi ngay sau khi có bàn gỡ hòa, thay vì tăng cường hàng thủ, Mourinho bất ngờ tung Joe Cole vào thay Shevchenko.
Trái với suy nghĩ của nhiều người rằng vị HLV người BĐN quyết "ăn thua đủ" với Quỷ đỏ, ngược lại, thay đổi đó đưa The Blues trở về sơ đồ 4-5-1 (hay 4-3-3) quen thuộc, vừa đảm bảo thế trận chắc chắn, vừa tăng cường mối đe dọa ẩn hiện trong những đường phản công.
Chính điều đó khiến Alex Ferguson không dám mạo hiểm dâng đội hình lên tấn công vì sợ "sập bẫy" dù cho trận đấu còn tới 15 phút, đồng nghĩa với việc Jose Mourinho thành công trong việc loại trừ gần như triệt để mọi nguy cơ có thể khiến đội bóng của ông bị nâng tỷ số.
Cuối cùng, quyết định đưa Paulo Ferreira vào sân khi trận đấu bước sang phút bù giờ giống như một gáo nước lạnh, chính thức dập tắt mọi quyết tâm cũng như cố gắng của đội chủ nhà, giúp Chelsea bảo vệ tỷ số hòa quý giá ngay tại Old Trafford.
Ba sự thay đổi người, ba mục đích rất khác nhau, song tất cả đều cho thấy cái nhìn sắc bén và bản lĩnh vững vàng của Mourinho.
Có thể, Chelsea từng chủ quan và để thua tại Riverside hay White Hart Lane, nhưng chắc chắn hai trận hòa trên sân khách trước Barcelona và MU, là quá đủ để khẳng định tài năng của vị HLV người BĐN.
(Theo Dân Trí)