Arsenal chưa phải nếm mùi thất bại trong suốt 2 tháng qua, nhưng màn trình diễn nhạt nhòa trước West Brom cách đây 2 tuần đã chứng minh một thực tế rằng trụ lại ở trên cao không bao giờ là một mục tiêu dễ dàng đối với các học trò của Arsene Wenger.
Nếu thần may mắn ủng hộ Moses và Sturridge, những người đã sút dội khung gỗ của Crystal Palace, thì chính Liverpool mới là đội dẫn đầu BXH Premier League sau vòng 7 nhờ hơn Arsenal hiệu số bàn thắng bại. Đáng lo hơn, trận hòa tại The Hawthorn không chỉ là một cú bước hụt, nó báo hiệu những hiểm nguy đang rình rập Pháo thủ trên chặng đường sắp tới.
Nỗi lo lực lượng
Công bằng mà nói, trận hòa West Brom là một kết quả rất cần thiết đối với Arsenal ở thời điểm này. Sau chuỗi 10 trận thắng liên tiếp trên mọi mặt trận, tâm lý tự mãn rất dễ len lỏi vào mỗi cầu thủ, khiến cho họ không nhận ra những điểm yếu đang tồn tại âm ỉ trong lòng đội bóng. Ở The Hawthorn, có lẽ Giáo sư đã nhìn ra những vấn đề của Arsenal, nhưng giải quyết chúng lại không hề đơn giản.
Phong độ tuyệt vời của Aaron Ramsey, khả năng chớp cơ hội của Giroud, cùng sự hòa nhập tuyệt vời của Mesut Oezil, Flamini là những điểm nhấn đáng chú ý nhất của Arsenal kể từ đầu mùa giải. Nhưng cũng chính vì thế, mà nó đã che lấp đi một khiếm khuyết của họ: thiếu hẳn những miếng đánh biên. Thực tế khách quan, với những chấn thương của Theo Walcott, Lukas Podolski và Oxlade Chamberlain, đã buộc Wenger phải triển khai thế trận theo trục dọc của sân mà gần như không quan tâm đến những tình huống mở biên. Trước một đội chủ động phòng ngự và thắt chặt khu trung tuyến, Arsenal rơi vào bế tắc. Tại The Hawthorn, họ đã xuất phát với 5 tiền vệ trung tâm, và kết quả, cánh trái của Kieran Gibbs trở thành tử huyệt khi liên tục bị Amalfitano khuấy đảo.
Cũng liên quan đến vấn đề lực lượng, thật dễ nhận ra Arsenal không có phương án dự phòng hiệu quả, đặc biệt ở hàng công. Nếu Giroud chấn thương hoặc tịt ngòi, có thể trông mong gì vào Bendtner, Sanogo, Akpom, Park Chu-young, và Ryo Miyaichi, những người đã không ghi nổi một bàn thắng kể từ đầu mùa? Các đối thủ cũng đã nhận ra những vấn đề đó khi tổ chức vây ráp tiền đạo người Pháp khá chặt chẽ khiến anh chỉ ghi được 1 bàn ở 5 trận gần nhất, và thường phải lùi xuống khá sâu. Ramsey là người hưởng lợi từ sự di chuyển này, nhưng không nên kỳ vọng một tiền vệ trung tâm như anh có thể ghi bàn từ trận này sáng trận khác.
Khó khăn còn ở phía trước
11 trận bất bại (10 thắng, 1 hòa) là một thành tích hết sức ấn tượng. Nhưng thử hỏi trong số những bại tướng của Arsenal, có những đội nào đáng gờm? Chỉ Tottenham và Napoli là đáng kể. Chặng đường phía trước khó khăn hơn nhiều.
Mùa giải 2007-08, Arsenal từng khởi đầu mùa giải với 21 trận bất bại trên mọi đấu trường, và trận thua đầu tiên chỉ đến vào ngày 27/11 (1-3 trước Sevilla). Mùa này, nếu Arsenal duy trì mạch bất bại đến giữa tháng 11 thôi, hãy ngả mũ trước họ. Lý do: trước mắt thầy trò Wenger là một lịch đấu cực kỳ khắc nghiệt. Trong vòng 3 tuần tới, Arsenal sẽ gặp á quân Dortmund (2 trận) tại Champions League, đối mặt với Man United, Liverpool tại Premier League, và chạm trán Chelsea tại vòng 4 Cúp Liên đoàn. Một chặng Tourmalet thực sự.
Nhưng đó mới là những liều thuốc thử xứng đáng cho tham vọng của một ứng cử viên vô địch. Trụ vững hay đầu hàng trước cơn bão ấy, điều đó có ý nghĩa rất quan trọng cho hành trình của Arsenal ở cuối mùa giải này. Nên nhớ, Arsenal hay có thói quen hoặc xuất phát rất tốt, hoặc bứt phá mạnh mẽ vào cuối mùa, chứ hiếm khi thành công ở giai đoạn giữa chừng, khi những yếu tố về lực lượng và tinh thần bị thử thách đến cùng cực.
Vì những cạm bẫy nguy hiểm ấy, giải pháp khôn ngoan nhất của Pháo thủ bây giờ là phải tận dụng tốt những cơ hội để giành điểm số tối đa. 6 điểm trước Norwich và Crystal Palace là nhiệm vụ bắt buộc với Arsenal. Tích cốc phòng cơ, tích y phòng hàn!
(Theo Thể Thao Văn Hoá)