Không ngạc nhiên khi Arsenal cần tới những đóng góp trực tiếp của đội 1 để vượt qua Leeds. Đội hình B của Wenger đã có những nỗ lực nhất định, nhưng vẫn thiếu quá nhiều thứ để cụ thể sự ưu việt về lối chơi. Họ đã phải nhờ vào những cánh đại bàng thực thụ của Giáo sư để đi tiếp. Đó là sự thật diễn ra tại Yorkshire, một sự thật không biết nên vui hay buồn.
Trao chiếc băng đội trưởng cho Nasri, Wenger cũng đồng thời để tiền vệ người Pháp chơi như một hộ công đúng nghĩa từ trung lộ. Ở Marseille ngày trước, hệt như Pires, “tiểu Zizou” cũng đá ở vị trí này, một khoảng không tuyệt vời để anh thể hiện kỹ thuật và tầm quan sát. Bàn mở tỷ số của Arsenal chính là kết quả của một khoảnh khắc xuất thần từ Samir. Nó cho thấy khả năng chơi bóng rất tốt ở trung lộ của Arsenal. Khi Bendtner, Chamakh và Arshavin giữ được cự ly gần nhau một chút, cái đinh ba ấy bỗng nhiên tạo thành vô số khoảng trống để Nasri băng lên.
Arsenal đã thể hiện được đẳng cấp trước kẻ thách thức Leeds
Bàn thắng là một chất kích thích đáng kể. Nhưng vẫn không đủ cho The Gunners sớm kết liễu đối phương. Hàng loạt các vấn đề đã tái hiện, ngay cả khi Arsenal bắt đầu giữ bóng tốt hơn và tấn công nhiều hơn. Đầu tiên là khả năng dứt điểm. Trong 9 cú sút trúng đích trong hiệp 1, ít nhất 6 lần các tiền đạo đội khách đã bỏ lỡ thời cơ một cách đáng trách. Trước giờ nghỉ, tỷ số lẽ ra không chỉ là 2-0, nếu Bendtner và Arshavin không lớ ngớ một cách khó hiểu ở các tình huống nhạy cảm trong vòng cấm. Sau đó, dĩ nhiên là khả năng phòng thủ. Trước những đợt tấn công không khó nắm bắt của đối thủ, cặp trung vệ Koscielny - Djourou vẫn chịu áp lực lớn. Sự trở lại của Sagna rất quan trọng. Nhưng khi Denilson không hoàn thành nhiệm vụ đánh chặn, tuyến phòng thủ Arsenal luôn bị đặt trong báo động. Tiền vệ người Brazil không chỉ chuyền bóng kém, anh còn thường xuyên mất cảm nhận về vị trí, khiến Song mất khá nhiều sức. Trong bối cảnh đó, gánh nặng quá lớn được đặt trên vai Nasri. Mất bóng, cả hàng tiền vệ đội khách đã phải lùi sâu, khiến ngôi sao người Pháp nhiều khi phải tranh cướp bóng nhiều hơn. Đó là điều Wenger không muốn thấy.
Thực tế, ngoài cú tạc đạn khủng khiếp của Johnson ở phút 37, đội chủ nhà không hề tỏ ra quá nguy hiểm hay đặc sắc ở cách chơi bóng cự ly trung bình. Vấn đề nằm ở Arsenal. Đội bóng Bắc London đã khống chế được trận đấu, nhưng lại không thể chạm vào ngưỡng an toàn về thế trận. Tất cả chỉ được giải quyết khi Cesc và Van Persie vào sân.
Sức mạnh cựu binh
Ba bàn thắng thuộc về Nasri, Sagna và van Persie nói lên điều gì? Ít nhất, ở các Cúp, Arsenal vẫn đang phải dựa vào các cựu binh. Tung Fabregas vào sân, đội bóng của Wenger đã lập tức trở nên khôn ngoan và đáng xem hơn trong cách giữ bóng, giữ nhịp, và điều hoà hơi thở. Trước đó, với lá phổi Alex Song và sự cần cù của Deni, The Gunners rõ ràng không thể kiếm soát được tốc độ cần thiết. Thêm vào đó, chất lượng chuyền bóng cũng rất đáng báo động. 20 phút trên sân, đó cũng là 20 phút rất chất lượng của cả Fabregas và Robin. Khi ấy, Arsenal khôn ngoan hơn. Khi ấy, họ biết giữ sức hơn. Và quan trọng nhất, đó cũng là lúc họ biết cách đâm nhát kiếm cuối cùng.
Sự khác biệt quá rõ ràng giữa các lựa chọn của 2 đội hình. Một bên là đánh mạnh và đánh nhiều. Còn bên kia là đánh trúng. Sự kết hợp tối thiểu mà Wenger đang tạo dựng đang tiếp tục phát huy hiệu quả. Nhưng nguy hiểm ở chỗ, người ta đang càng ngày càng thấy khoảnh cách về chất lượng nhân sự được gia tăng. Trong đội hình B trước Leeds, người ta chỉ thấy Szczesny chơi tốt, còn Gibbs tạm ổn. Ngoài ra, vẫn có những sự “lệch pha” đáng buồn ở mọi tuyến. Thật kỳ lạ khi từ đầu mùa, hầu hết trong số họ đều là các trụ cột của đội hình chính. Điều gì đang xảy ra?
Cuối cùng, camera đã luôn ưu ái khuôn mặt Denilson, đặc biệt khi Nasri rời sân trả băng đội trưởng lại cho Cesc. Không hề có bất cứ cái nhíu mày nào. Cũng không hề có một chút bối rối nào khi họ chuyền bóng cho nhau. Dù câu chuyện giữa họ có thể là sự thêu dệt của báo chí. Dù họ đã thực sự hiểu nhầm nhau. Dù thế nào đi nữa, sự ngay thẳng cũng luôn lép vế trước lòng khoan dung.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)