"Công bằng” – đó là từ đáng chú ý nhất trong lời phát biểu của Arsene Wenger sau trận hòa tại DW. Thêm một trận đấu mà Arsenal thể hiện sự chủ quan khó chấp nhận khi họ có thể làm tốt hơn. Thêm một cú ngã khiến nhiều Pháo thủ không khỏi day dứt. Nhưng dù thế nào đi nữa, sai lầm vẫn là sai lầm. Luôn có cái giá phải trả, khi người ta để trái tim không đúng chỗ. Người Anh có một câu nói rất hay: “Khi bạn lỡ để trái tim trên ống tay áo, sự tổn thương sẽ là người bạn đồng hành”.
Có công bằng không, khi trọng tài làm ngơ tình huống chạm tay của McArthur sau pha đá phạt của Nasri? Có công bằng không, khi trước đó Arsenal đã phải nhận quả 11m không thực sự rõ ràng? Và công lý có được thực thi không, khi tới phút 74, chỉ có 1 thẻ vàng được rút ra sau hàng tá những cú vào bóng có thừa tính đe dọa từ Wigan?
Arsenal để tuột mất cơ hội san bằng khoảng cách với MU
Câu trả lời duy nhất: Đó chính là công bằng, và đó chính là bóng đá! Trong một ngày đẹp trời, trọng tài sẽ thổi quả penalty cho Pháo thủ, hệt như khi họ đã bắt lỗi Cesc trong trận thua Tottenham. Nhưng ở một ngày khác, mọi chuyện sẽ thay đổi. Nếu như Arsenal đã không thắng trong một trận đấu vượt trội về kỹ năng thi đấu, trước hết, hãy hỏi vì sao họ không thể tận dụng được yếu tố hơn người? Nếu The Gunners đã kiểm soát rất nhiều bóng và khống chế được thế trận, vì sao họ lại để thua từ 1 tình huống 8 chống…2. Cú đánh đầu phản lưới nhà của Squillaci là một tai nạn, nhưng nó cũng là hình ảnh chân thực nhất về một Arsenal yếu ớt đến thế nào khi không chiến.
Với mật độ thi đấu kinh khủng trước năm Mới, Giáo sư có quyền thay đổi cả đội hình chính (trước Wigan chính xác là 8 vị trí). Nhưng khách quan mà nói, ông đã sai lầm khi lại tỏ ra quá chậm trong việc điều chỉnh lối chơi, con người, và đặc biệt là tinh thần toàn đội ở phần lớn thời gian hiệp 2. Có cảm giác Arsenal đã chờ hết giờ từ quá sớm, dù ai cũng thấy họ có thể xông lên và ghi thêm bàn thắng. Sự cầu toàn đã giết chết hưng phấn của Arsenal. Sự thật là như thế, và trách nhiệm trong trận này thuộc về Wenger.
Giáo sư đã sai lầm?
Nhưng vì sao những câu chuyện về tính chiến thuật của Wenger lại thường không gây ấn tượng đối với các fan? Đơn giản, vì Giáo sư luôn có lý do riêng của mình, từ tư duy xây dựng đội bóng hiện tại cho đến tính kế thừa ở thì tương lai. Tạo cơ hội cho mọi người cùng được chơi bóng và tận hưởng tinh thần đoàn kết, chia sẻ trong ngôi nhà Pháo thủ, đó là điều rất đáng được ghi nhận. Ở khía cạnh nào đó, việc tạo ra tính cạnh tranh mạnh ở các vị trí cũng là giải pháp kích thích tinh thần thi đấu của cầu thủ. Nhưng còn tính ổn định và sự vững chắc của một bộ khung chuẩn mực? Đó là vấn đề cần lưu tâm. Nói cách khác, khi Fabregas vắng mặt, việc The Gunners để cả Nasri, Wilshere lẫn Walcott ngồi ngoài là sự mạo hiểm. Hậu quả: Khả năng kết liễu đối phương của Arsenal trong hiệp 1 rất kém, họ chơi với 2 mũi nhọn, nhưng lại có quá ít ngòi nổ. Khi tỷ số là 2-1 thì sao? Đó là lúc đội bóng của Wenger tự tước bỏ sự phấn khích để cố gắng tránh xa cảm giác phiêu lưu. Một trải nghiệm không mới, nhưng cũng đã không ít lần thất bại.
Cuối cùng, có vẻ như Arsenal đang tiếp tục bế tắc trước các đối thủ đá rắn, chặt chẽ và sẵn sàng phá lối chơi bằng sức mạnh. Wigan đã có 1 trận đấu tốt, tuân thủ đấu pháp ở mức độ rất cao. Có thể, họ không giỏi trong xử lý tình huống, nhưng đã chiến thắng trong sự chủ động về chiến thuật. Trái ngược là Arsenal, những người luôn thua khi đấu tay đôi, nhưng lại không biết cách xiết chặt tay nhau để giảm áp lực tranh chấp.
Luôn có những lúc, ta để quên trái tim trên ống tay áo. Luôn có những lúc, sai lầm ập đến như một cơn lốc và để lại vết thương. Luôn có những lúc như thế, lúc cuộc sống đầy những viên đá hộc trên đường. Để ta biết, cuộc hành trình vẫn còn rất, rất nhiều chông gai.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)