Không thể đòi hỏi nhiều hơn được nữa về lối chơi của các Pháo thủ, dù điều tất cả các CĐV muốn thấy đã không đến. Một bàn thắng đôi khi rất dễ, và nhiều lúc cũng quá khó cho bất kỳ ai. Thật lạ kỳ nếu Pháo đài Emirates lại bị đánh chiếm một cách dễ dàng như thế. Nhưng có thật là Arsenal đã chơi tệ đến mức phải bị trừng phạt bởi một trận thua?
Chỉ cần vẻn vẹn 2 lần dứt điểm trúng đích, Newcastle đã có được bàn thắng. Khách quan mà nói, đội bóng vùng Tyneside đã có một trận đấu cực tốt ở mọi phương diện, từ lối chơi cho đến con người. Những cú đấm bóng khó tin của Tim Krul, một ngày làm việc phi thường của Coloccini, và cả cú đánh đầu dũng mãnh của Carroll, tất cả đã tạo nên một kế hoạch hoàn hảo cho các vị khách vùng Đông Bắc. Kịch bản về một trận cầu bị khép kín bởi cơ bắp và những chiến binh đông nghẹt khu giữa sân đã được dự đoán và trở thành sự thật. Và trong một ngày đẹp trời, đội quân áo sọc đen-trắng đã bẻ ngược được bánh xe định mệnh.
Arsenal đã thua cả hai trận từ đầu tháng 11
Tiếp tục là một Arsenal cầm bóng và tấn công rất nhiều. Những ý tưởng sáng tạo ở trung lộ đã trở lại cùng Cesc. Walcott vẫn đầy háo hức khi tăng tốc. Và Wilshere lại trở thành tâm điểm của những cú chuồi bóng. Trong cả trận, The Gunners đã làm tốt nhiệm vụ kiểm soát khu trung tuyến, đó là sự thật. Nhưng đó vẫn là một ưu thế vô nghĩa, khi bàn thắng không đến.
Ngoài 14 cú sút, 2 lần đưa bóng chạm khung thành, và 1 tá phạt góc, Arsenal còn lại gì? Đó chính là vô số những đường chuyền hỏng, sự bế tắc thấy rõ ở 2 cánh, và trái tim Fabregas bị bóp nghẹt bởi áp lực dồn dập. Bàn thua ở cuối hiệp 1 chỉ là một sai lầm tình huống của Fabianski. Nhưng phần nào người ta cũng thấy Arsenal dễ bị tổn thương đến thế nào khi phải chống lại những cú cắt bom từ trên không. Có nhiều thời điểm, sự mệt mọi hiển hiện trên từng bước chạy của Pháo thủ. Chính điều đó đã khiến họ không thể làm tốt nhiệm vụ tấn công trước một Newcastle vững vàng và rắn đanh như đá. Trong bối cảnh đó, thật trớ trêu khi Wenger đưa tất cả các con bài chiến thuật vào sân, đó cũng là lúc Arsenal hầu như không còn chút sáng tạo nào khi lên bóng.
Tháng 11 bão táp
Arsenal đã thua cả 2 trận mở đầu tháng 11. Đáng nói, đó đều là những trận họ được đánh giá cao, trước những đối thủ từng bị chính họ chinh phục bởi các cơn mưa bàn thắng. Lý do có rất nhiều, nhưng lời bào chữa thì không. Họ thiếu may mắn hay đã làm sai điều gì? Thành thật mà nói, nếu các Pháo thủ cần vận may nào đó để đánh bại một đối thủ cỡ Newcastle, họ sẽ chẳng bao giờ thành công.
Không phải lúc nào May mắn và Hạnh phúc cũng ngồi ăn tối chung bàn. Những trở ngại luôn luôn tới, và cũng luôn chờ đợi mỗi người vượt qua theo cách của mình. Bị khuất phục trong một trận đấu, không có nghĩa Arsenal đang thực sự có vấn đề. Chẳng lẽ họ lại phải đá 4 tiền đạo để khoan thủng cái boongke của Hughton? Hay quay lại dằn vặt lẫn nhau sau những đường chuyền trời ơi, đất hỡi? Thất bại là một phần của cuộc chơi. Nhưng vấp ngã không phải là thất bại, quan trọng là họ nằm lì hay đứng dậy sau khi ngã?
Tháng 11 bão táp đang ở phía trước thầy trò Wenger. Sau Wolves là Everton, sau Tottenham là Braga và Aston Villa. Họ sẽ mất bao nhiêu điểm nữa? Không ai biết. Nhưng nếu như Giáo sư chưa thể giúp các học trò tìm ra cách vượt qua những đối thủ biết phòng thủ và chơi khó chịu như Newcastle, thảm họa sẽ chưa dừng lại.
Sau 5 năm, Arsenal hiểu rõ họ đang nợ người hâm mộ điều gì. Không thể đổ lỗi cho cuộc sống về những thất bại hay bất công, ngay cả khi họ đã cố gắng hết sức. Cuộc sống vốn dĩ đã vậy rồi. Định mệnh luôn là điều thật khó giải thích…
(Theo Thể Thao Văn Hoá)