Nếu có một trận đấu lớn mà Fernando Torres có thể tỏa sáng ở mùa bóng này, và thậm chí là trong suốt phần còn lại của sự nghiệp đang lăn xuống sườn dốc với tốc độ kinh khủng, thì chắc chắn nó phải đến ở trận đấu này.
Nếu muốn tìm lại một Torres của những khoảnh khắc bừng sáng trong những trận đấu lớn và sự tự tin tuyệt đối trước khung thành của một kẻ săn mồi, hãy vặn ngược đồng hồ lại ba năm, cho đến ngày 13/3/2009. Cho chiếc đồng hồ thời gian ấy chạy lên nửa tiếng, chúng ta sẽ nhìn thấy Torres trong màu áo Liverpool, như một cơn lốc băng lên, bỏ lại Nemanja Vidic lăn tròn dưới chân và hạ gục Van der Sar bằng một cú đá chìm vào góc phải. Các khán đài Old Trafford câm lặng. 11 trận thắng liên tiếp của MU đã bị chặn lại, và chuỗi 18 trận bất bại cũng đã bị phá hủy, bắt đầu từ khoảnh khắc mà Torres không những đem về bàn thắng, mà còn khiến đối phương khiếp sợ vì sự chủ động đáng kinh ngạc của anh.
Chelsea có thể trông đợi vào Torres?
Chính Vidic, người bị Torres biến thành một gã hề trong tình huống ấy, đã phải nhận thẻ đỏ thứ ba trong ba trận liên tiếp đối đầu với Liverpool, sau pha phạm lỗi dẫn đến quả 11 mét mà sau đó Gerrard đã thực hiện thành công để nâng tỉ số lên 3-1. Trong một loạt những cuộc đối đầu với Liverpool giai đoạn ấy, Torres là một nỗi ám ảnh kinh khủng của Manchester United. Không chỉ vì những bàn thắng, mà còn bởi sự nguy hiểm luôn tiềm ẩn trong mỗi bước di chuyển, và thái độ dửng dưng đáng ngạc nhiên khi đối đầu với hàng phòng ngự chắc chắn bậc nhất vào thời điểm ấy của Premier League. Giới hạn của Torres thời điểm ấy đơn giản là không thể đong đếm, chỉ cần nhìn qua hình ảnh lóng ngóng của Vidic, người đã bị huých đổ rất nhẹ nhàng trên con đường của Torres.
Nhớ lại hình ảnh tiền đạo người TBN giang rộng đôi tay và lao về phía khán đài mà các CĐV Liverpool đang gầm lên vì sung sướng, thật không thể tránh nổi cảm giác xót xa khi chứng kiến anh đổ gục xuống tuyệt vọng sau một pha bỏ lỡ không thể tin nổi trước khung thành của chính MU ở trận thua 1-3 của Chelsea vào tháng Chín năm ngoái. 3 năm trước, từ một tình huống không quá rõ ràng, Torres “cướp” lấy cơ hội và trừng phạt đối thủ. 3 năm sau, anh tự ti và thiếu bình tĩnh đến mức đã run rẩy đưa quả bóng ra ngoài, khi khung thành đã mở rộng vòng tay như một người bạn xa cách lâu năm.
Con hổ Torres có tỉnh giấc?
3 năm ấy dài tựa 3 thế kỷ, và kể từ sau pha bỏ lỡ kinh khủng ấy, chúng ta nhìn thấy một Torres hoàn toàn khác xuất hiện (trước đó, chỉ là manh nha những nghi ngờ). Chuyền nhiều hơn, chạy nhiều hơn, đổ mồ hôi nhiều hơn, nhưng trong ánh mắt, sự tinh quái và ngạo nghễ của một thợ săn lão luyện đã biến mất, nhường chỗ cho sự tự ti và yếm thế, mà lời bào chữa cho ánh mắt vô hồn ấy bao giờ cũng là nhấn mạnh đến sự hy sinh cần có của một tiền đạo. Nhưng Torres đích thực mà chúng ta vẫn biết không hề biết hy sinh, khi đứng trước khung thành và đạn đã lạch cạch trong ổ. Chính sự cùn mòn trong cảm giác săn bàn và quá nhiều những pha hỏng ăn đáng tiếc đã biến anh trở thành một kiểu tiền đạo làm tường thuần túy như hiện nay.
Trận đấu với Manchester United sẽ là một canh bạc lớn của Torres. Anh đã trải qua 12 trận tịt ngòi liên tiếp ở Premier League, chuỗi trận im tiếng tệ hại nhất kể từ khi đặt chân lên đất Anh, và vị trí dự Champions League của Chelsea đang lung lay dữ dội. Didier Drogba và Salomon Kalou vẫn đang dự CAN. Phía sau tiền đạo người TBN không còn đường lùi nữa, và hy vọng duy nhất của Chelsea hiện tại là trông chờ rằng những tổn thương quá nhiều trong một năm qua cũng có thể đánh thức sự tự tôn và đẳng cấp của một tay làm bàn thượng hạng đã từng tồn tại trong Torres.
Từ Atletico Madrid đến Liverpool, chưa bao giờ anh nếm trải cảm giác phải lùi lại phía sau để làm nền, và thậm chí là cảm giác bị coi thường. Thì đây, giờ thì Torres đã “có” được thử thách ấy, trước một địch thủ đã từng luôn khiếp sợ khi nhìn thấy anh. Nhưng nếu không thể bùng nổ trong một trận cầu mà mọi thứ đã dồn Torres đến góc võ đài, anh sẽ bị đánh gục và không bao giờ đứng dậy được nữa, giống như trường hợp của Andriy Shevchenko.
Hãy hy vọng, chúng ta không phải dùng trí nhớ vốn hữu hạn của mình để lục lọi lại những cuốn băng hình của một chân sút đang ở độ tuổi sung sức trong sự nghiệp, nhưng cá tính của anh thì đang tắt lịm dần, và có thể là không còn nữa, sau trận đại chiến vào đêm Chủ nhật này...
(Theo Thể Thao Văn Hóa)