45 năm đủ dài để một đứa trẻ sơ sinh trở thành trung niên, đủ lâu để con người ta học được tính kiên nhẫn cho những cuộc hò hẹn tưởng như bất tận, để những người khốn khổ hiểu hết được giá trị của hạnh phúc. Cuối cùng, Inter đã đứng ở đó, trên đỉnh cao vinh quang chói lọi của bóng đá châu Âu…
1. Năm 1970, nam ca sĩ nổi tiếng Andrea Bocelli bị mù cả 2 mắt bởi một tai nạn quái ác trên… sân bóng khi mới 12 tuổi. Nhưng trước tai họa ấy, ông đã kịp là một Interista. Khi Inter của cố HLV Herrera vĩ đại đoạt 2 chức vô địch châu Âu liên tiếp, Bocelli mới chỉ 6-7 tuổi và chưa thể hiểu hết ý nghĩa của nó. Trước khi cất tiếng hát bản nhạc truyền thống của Champions League trước trận chung kết năm 2009 giữa Man Utd và Barca, Bocelli tâm sự ông không biết sẽ hạnh phúc như thế nào nếu được làm việc tương tự để phục vụ cho ngày Inter đăng quang.
Hàng triệu Interista trên toàn thế giới sẽ có những chuỗi ngày ăn mừng bất tận
Bây giờ, khi không còn nhìn thấy những người hùng Champions League bằng xương, bằng thịt, Bocelli chỉ có thể tận hưởng niềm hạnh phúc qua hệ thống radio của trang inter.it, do BLV Scarpini (cũng là một Interista) hò hét. Nhưng như thế với Bocelli cũng đã là hạnh phúc lắm rồi, nếu so sánh với một anh chàng Interista 34 tuổi mang tên Gianni, người qua đời vì ung thư chỉ vài ngày trước trận chung kết. Theo di nguyện của Gianni, người thân đã khắc lên bia mộ: “Đừng mang hoa đến đây, tôi muốn Champions League”. Gianni đã toại nguyện, dù anh ở trên thiên đàng…
Tay đua lừng danh Valentino Rossi từng nói, anh sẵn sàng đánh đổi cả sự nghiệp huy hoàng để lấy một danh hiệu Champions League cho Inter, và anh yêu màu áo Xanh-Đen chỉ sau chủ tịch Moratti. Tháng 10/2009, website chính thức của Inter đăng tin chúc mừng Rossi sau khi anh đăng quang ở giải Motor Grand Prix. Inter là thế, luôn mở rộng cửa chào đón những CĐV nhiệt thành của đội bóng ở khắp nơi trên hành tinh.
V
2. Một khoảnh khắc thăng hoa ngắn ngủi, 1 đêm dài không ngủ trên quảng trường Duomo là kết tinh của biết bao tâm huyết những người Inter. Từ hàng tỷ USD của chủ tịch Moratti, từ những lần trắng đêm của Mourinho và các trợ lý, từ những giọt mồ hôi của toàn đội đã để lại trên thảm cỏ Giuseppe Meazza, Stamford Bridge, Luzhniki, Nou Camp và Bernabeu. 45 năm cho một cuộc trở lại thần kỳ, Inter bé nhỏ vụt biến thành gã khổng lồ của bóng đá châu Âu, Mourinho nhìn thấy mình trên hình hài của Helenio Herrera vĩ đại, Eto’o - Milito trở thành Jair - Sandro Mazzola, Sneijder là hóa thân của Luis Suarez, Cambiassso làm gợi nhớ Armando Picchi, Zanetti sánh ngang với Giacinto Facchetti…
Sau 4 năm phủ kín Serie A bằng sắc Xanh-Đen, giờ tầm vóc của Inter mới chính thức được thừa nhận trên bình diện châu Âu. Mourinho có thể đi, nhưng vẫn có nhiều người ở lại để xây tiếp những viên gạch mới, tạo tiền đề cho một “cú ăn Ba” khác…
Những cột mốc đáng nhớ:
Vòng bảng, Inter - Rubin Kazan: 2-0 (ngày 9/12/09): Nếu để thua Rubin Kazan, Inter sẽ bị loại khỏi Champions League. Phong độ của Nerazzurri lúc đó rất bết bát: thua 2/3 trận gần nhất (trước Juventus và Barcelona). Chivu bị treo giò, Quaresma, Santon chấn thương trong khi “nhạc trưởng” Sneijder mới bình phục đầu gối sau 1 tháng ngồi chơi xơi nước. Bất chấp những khó khăn đó, Inter thi đấu rất quyết tâm và giành thắng lợi bằng các bàn thắng của Eto’o (32’) và Balotelli (64’) để chính thức lọt vào vòng knock-out.
Lượt đi vòng 1/8, Inter - Chelsea: 2-1 (24/2/10): Hai bàn thắng của Milito và Cambiasso giúp Inter hạ gục gã khổng lồ Chelsea. Trận thắng ấy cũng giúp Inter xóa dớp thường xuyên thất bại trước các đội bóng Anh và chứng tỏ họ đã trưởng thành rất nhiều ở đấu trường châu lục.
Lượt về vòng 1/8, Chelsea - Inter: 0-1 (16/3/10): Trận đấu hay nhất trên sân khách của Inter ở mùa giải này. Eto’o ghi bàn duy nhất ở phút 79 và chính thức đưa Inter lọt vào tứ kết. Đó mới là trận thắng thứ tư trong lịch sử của Inter trên đất Anh (15 trận) và cá nhân HLV Mourinho có màn “trả thù” ngọt ngào đội bóng cũ đã “dám” sa thải ông.
Lượt đi bán kết, Inter - Barcelona: 3-1 (20/4/10): Một chiến thắng không tưởng của Inter trước nhà ĐKVĐ kiêu hùng Barcelona. Không những thắng thuyết phục mà còn thắng đậm với tỷ số 3-1, Inter đã đặt 1 chân vào chung kết từ chính trận đấu này. Lần đầu tiên sau 114 trận, Barca của Pep Guardiola mới lại để thua cách biệt 2 bàn. Đội bóng xứ Catalan cũng bị chấm dứt chuỗi 11 trận bất bại trên sân khách ở đấu trường châu lục.
Lượt về bán kết, Barcelona - Inter: 1-0 (28/04/10): Thất bại vĩ đại nhất trong lịch sử của Inter. Đơn giản là dù thua cuộc trong một trận đấu nhưng Nerazzurri lại là kẻ chiến thắng. Lần đầu tiên sau 38 năm, Inter mới lại giành quyền lọt vào chung kết C1/Champions League. Một trận đấu tôn vinh sức mạnh phòng ngự của Inter. Họ chỉ thi đấu với 10 người từ phút 28 khi Thiago Motta phải nhận thẻ đỏ. Nhưng trong hơn 1 tiếng đồng hồ còn lại, dù kiểm soát thế trận song Barca chơi rất bế tắc. Bàn thắng của Gerard Pique ở phút 83 có phần may mắn khi trọng tài De Bleeckere không phát hiện ra hậu vệ người Tây Ban Nha rơi vào thế việt vị trước đó.
(Theo báo Bóng Đá)