Phải, giờ giữa họ chỉ còn 7 điểm. Đội bóng thủ đô đã thu hẹp được với Inter bằng nhịp độ mỗi trận nửa điểm, một con số không nhỏ xét trên tiềm lực của cả 2 phía. Một con tính đơn giản: từ nay đến hết giải chỉ còn 14 trận nữa và với nhịp độ ấy, Roma có thể bằng điểm Inter ở vòng đấu cuối cùng, và sẽ đoạt Scudetto nếu thắng trong trận đối đầu trực tiếp giữa họ ở vòng 31? Viễn tưởng? Gần như thế, vì Inter cực mạnh và trừ phi Mourinho thức sự muốn tự sát, hoặc đội bóng rơi tự do không phanh trong một mùa bóng thảm họa, Scudetto mới tuột khỏi tay Inter. Mà ngay cả trong trường hợp xấu ấy xảy ra đi chăng nữa, Inter vừa đá vừa vứt điểm số ra cửa sổ mà không cần phải suy nghĩ, họ cũng không thể mất Scudetto, như Milan đã từng ở trong trạng thái ấy khi đội rơi tự do ở giai đoạn cuối của mùa giải 1992/93, khi chỉ thắng được 1/12 trận đấu cuối cùng của mùa bóng, mà vẫn đoạt chức VĐ Italia. Không, một đội bóng dưới sự dẫn dắt của một HLV đã thắng 41/62 trận (66%) của 2 mùa bóng qua không thể nào mất Scudetto.
Nhưng điều gì đã xảy ra với Inter trong 2 trận đấu gần nhất không thắng? Các nhà bình luận cảm thấy ngạc nhiên khi Inter giảm tốc và chơi một cách nhẩn nha trong trận đấu bù với Parma. Tất cả cũng không khó nhìn ra Inter đã ngộp thở đến mức nào khi đối đầu với một đội Napoli chơi quyết tâm và lăn xả đến tận những giây cuối cùng. Lí giải: Parma và Napoli đã chia cắt Inter ra thành 2 nửa, thậm chí thủ hòa đội ĐKVĐ Italia khi chỉ còn chơi với 10 người (Parma) là vì họ đã thể hiện được hết quyết tâm chiến thắng của mình trước nhà khổng lồ hiện tại của calcio, nhưng cũng tận dụng được thời điểm trận đấu với Chelsea đang đến rất gần, khiến đội bóng của Mourinho dường như bắt đầu phân tâm để hướng đến Cúp châu Âu.
Đúng, Champions League. Những thất bại trong các mùa bóng gần đây của Inter và những cuộc công kích thất bại của Mourinho trong những năm tháng hậu Porto đã để lại một vết sẹo lớn trong lòng họ, tạo ra những suy nghĩ bi quan, yếm thế và khiến những đôi chân run rẩy, những cái đầu căng thẳng khi vòng knock-out sắp bắt đầu. Mùa bóng này, Inter đã thay đổi, theo chiều hướng tích cực. Đội bóng củng cố thế lực và vẫn không có đối thủ ở Serie A. Theo chân Ibrahimovic đi khỏi cánh cửa nhà Inter là lối đá cơ bắp với nguồn sáng tạo duy nhất là tiền đạo người Thụy Điển là lối chơi kĩ thuật và đồng đội mà kết quả thể hiện hết sức rõ ràng trên sân bóng và trong những con số thống kê. Inter mùa bóng đầu tiên chưa phải đội bóng của ông, mà là của Ibra và nếu không có Ibra, không có Inter. Bây giờ, Inter đã có sắc thái riêng, có tinh thần chiến đấu mạnh mẽ (8 trận lội ngược dòng thắng lợi), đá tấn công và phô bày cái đẹp. Nhưng những tiến bộ vẫn chưa thể hiện ở Cúp Châu Âu, khi bản sắc Inter Mourinho tại Serie A không tồn tại khi ra ngoài biên giới Italia. Sau đây mấy ngày nữa, tất cả đều chờ đợi với niềm hy vọng, nhưng cũng không ít hoài nghi, khi Mourinho đối mặt với Ancelotti, một bậc thầy của lối đá đẹp mắt, một thử thách nặng nề sau khi đã phơi áo trước Ferguson và Guardiola.
Không phải Sampdoria hay các đối thủ Serie A khác là thử thách lớn đối với Mourinho. Ông quá rõ điều ấy. Trận gặp Chelsea một năm sau thất bại trước M.U là bài toán lớn lao với ông và việc không giải được nó sẽ là một cú đánh mạnh giáng vào uy tín và cả tương lai của ông. Đấy là lí do tại sao người ta tin rằng, Mourinho có thể tìm một lối thoát để có thể ngẩng cao đầu rời Inter trong trường hợp đội bóng một lần nữa thất bại: tìm kiếm một thỏa thuận ngầm với một đội bóng lớn nào đó ngay từ bây giờ. Real Madrid, như những tin đồn bùng lên rất đúng thời điểm này?
(Theo Thể Thao Văn Hoá)