1 ngày sau khi Mourinho giúp Real chấm dứt cái dớp thất bại và không ghi bàn tại Gerland, đội bóng cũ của ông chịu một thất bại mang tính lịch sử, khi lần đầu tiên thua trận lượt đi vòng knock-out trên sân nhà.
Hãy so sánh Inter với chính họ ở trận đầu vòng loại trực tiếp mùa trước. Khi ấy Milito đã cởi trói tâm lý cho toàn đội với một pha sút bóng quyết đoán nhưng đêm thứ Tư vừa qua, Inter đã vào trận với thái độ rất đủng đỉnh. Nói đúng ra, Inter chỉ chơi thực sự khẩn trương trong khoảng gần 10 phút cuối trận.
Rất có thể chiến thuật mà Inter áp dụng trong trận này là ý kiến tư vấn từ xa của Mourinho dành cho Leonardo. Kịch bản cũ của trận chung kết mùa trước lặp lại khi Inter chủ động chơi chậm, nhường quyền kiểm soát bóng cho Bayern với ý đồ sử dụng những pha phản công thần tốc để trừng phạt đối thủ.
Một Inter Milan vĩ đại chỉ còn là dĩ vãng
Nhưng rõ ràng, không thể cứ làm một điều đơn giản là áp dụng lại chiến thuật từng sử dụng ở Bernabeu là có thể giúp Inter đánh bại Bayern. Tại Giuseppe Meazza, Bayern đã thay đổi quá nhiều trong khi Inter cũng không còn nguyên vẹn như mùa trước. Eto’o xuất sắc hơn nhưng đã không còn Milito, khiến có nhiều thời điểm cứ ngỡ Inter chơi với sơ đồ 4-6-0, như kiểu chiến thuật của Roma thời HLV Spalletti (mùa 2006/07).
Nerazzurri gần không có phương án tiếp cận khung thành đối phương hữu hiệu khi chủ yếu trông cậy vào khả năng cầm bóng gây đột biến của Eto’o, cũng như những pha xâm nhập bất ngờ của tiền vệ Cambiasso. Vô hiệu, Inter cần một trung phong cắm thường trực trong vòng cấm Bayern để ít nhất thu hút sự chú ý của hàng thủ đội khách, trong khi cả Eto’o và Cambiasso đều bỏ lỡ những cơ hội ngon ăn nhất. Còn thủ môn J.Cesar, anh đã không còn là anh chỉ 1 năm về trước…
Quá dễ dàng để chỉ trích Inter cũng như sự non tay của Leonardo khi họ đã thua 1 trận mang tính lịch sử. Nhất là với Leonardo, ông sẽ được ghi nhớ với tư cách HLV đầu tiên đưa Inter đến thất bại trên sân nhà ở lượt đi vòng loại trực tiếp Cúp C1/Champions League, 1 năm sau khi giúp Milan xóa dớp… toàn thắng trước Man Utd. Nhưng dễ thấy Leo có ý đồ chiến thuật khá rõ, khác hẳn với sự “ngây thơ” mà người ta vẫn hay nghĩ về ông. Nếu trận đấu kết thúc với tỉ số 0-0 thì hẳn Leo đã toại nguyện, bởi ông muốn giữ sạch lưới trên sân nhà trước khi bung ra chơi tấn công nhằm gây áp lực cho Bayern tại Allianz-Arena.
Giờ thì đã muộn, cánh cửa đi tiếp gần như đã sập lại trước mắt đội bóng của chủ tịch Moratti. Đánh bại Bayern với điều kiện ghi ít nhất 2 bàn trên đất Đức là điều gần như không tưởng lúc này, dù chính Inter thời Trapattoni từng làm được điều đó cách đây 23 năm (2-0 ở vòng 3 UEFA Cup 1988/89, nhưng đó là trận lượt đi). Vị thế, tinh thần của nhà vô địch đã không còn nữa sau khi Mourinho dứt áo ra đi, các cầu thủ cũng cần ít nhất 1 năm trắng tay để cảm thấy “đói” danh hiệu, điều mà chính Lucio và Sneijder từng lo ngại ngay sau khi đăng quang ở Bernabeu hồi tháng 5/2010.
Những người mê tín sẽ lại viện ra cái dớp đáng sợ dành cho những đội ĐKVĐ Champions League, nhưng Inter thất bại chẳng phải vì chịu sức ép từ lịch sử (mùa trước, họ còn chịu sức ép lớn hơn!). Một điều đơn giản nhất có thể lý giải là Inter mùa này không còn chất thép để chinh phục châu Âu, họ cũng đã đi hết chu kỳ thăng tiến liên tục kể từ khi giành Scudetto 2006/07.
Bây giờ là giai đoạn quá độ chưa rõ sẽ kéo dài trong bao lâu, nhưng Inter cần một nốt trầm như thế trong hành trình trở lại đỉnh cao, sau khi tìm được một người thuyền trưởng tài ba, rắn rỏi như Mourinho ngày nào…
(Theo báo Bóng Đá)