Udinese có 50 tuyển trạch viên trên toàn thế giới, tập trung vào những cầu thủ trẻ ở các quốc gia “loại hai”. Họ tìm thấy Alexis Sanchez khi anh 16 tuổi ở Chile và chỉ phải trả 2 triệu euro.
Trước một trận đấu mới đây gặp Udinese, khi được hỏi ông sẽ làm gì để cản bước Sanchez và Antonio Di Natale, HLV Lazio Edy Reja trả lời: “Chúng tôi sẽ thử thuê sát thủ cố gắng bắn hạ họ”. Từ đáng chú ý nhất trong câu đùa tuyệt vọng nói trên của Reja là “cố gắng”. Thật vậy, một viên đạn bay với tốc độ 300 mét mỗi giây chưa chắc đã thắng được tốc độ của Sanchez.
Mùa Hè này, cầu thủ 22 tuổi của Udinese đang trở thành một mục tiêu kiểu khác, khi hầu như mọi CLB lớn nhất châu Âu đang tranh giành nhau sống chết chữ ký của anh. Có thể nói không ngoa rằng việc giành được chữ ký của ngôi sao người Chile với Man City, giống như có thêm một chiếc cúp vào mùa Hè, dẫu rằng triết lý của đội bóng hoàn toàn trái ngược với những gì mà Udinese đã làm để có được Sanchez.
Alexis Sanchez: Bài học thành công tiêu biểu của Udinese
Udine là một thành phố chỉ có 100.000 dân, nằm lọt thỏm giữa Venice kiêu kỳ và dãy Alps hoành tráng. Lượng khán giả điển hình mỗi trận ở sân Friuli không nhiều hơn 17.000 và doanh thu từ những ngày có trận đấu trong một năm chỉ bằng với một ngày ở Old Trafford. Theo trang web tài chính bóng đá Swiss Ramble, quỹ lương mùa giải 2009-2010 của Udinese là 31 triệu euro so với 230 triệu và 172 triệu ở Inter và Milan. Chỉ duy nhất tượng đài không tuổi của CLB, Di Natale, có mức lương hơn 1 triệu euro mỗi năm. Sanchez nhận lương 700.000 euro mỗi năm. Inter, Milan và Juventus, trong khi đó, có doanh thu thường niên hơn 200 triệu euro. Với 41 triệu euro, Udinese chẳng sánh được với đội nào ở Premier League. Thu nhập từ bản quyền truyền hình của họ là 26 triệu euro, so với 138 triệu của Inter.
Những kết quả mà Udinese giành được bây giờ bắt đầu từ 25 năm trước, khi Giampaolo Pozzo mua lại CLB trung bình yếu ở Serie A. Những vụ bê bối liên quan đến dàn xếp tỉ số còn khiến CLB bị trừ điểm và phải rớt hạng. Nhưng Pozzo vẫn đứng vững và đảm bảo cho Udinese 16 mùa giải liên tục ở Serie A, cộng thêm việc thường xuyên tham dự cúp châu Âu.
Hiện giờ, CLB có một mạng lưới 50 tuyển trạch viên trên toàn thế giới, tập trung ở Nam Mỹ và châu Phi. Họ đặc biệt tập trung vào những cầu thủ trẻ ở các quốc gia “hạng hai” và tìm thấy Sanchez ở Chile năm anh 16 tuổi. Khi đó, tiền vệ này mới có giá 2 triệu euro, nhưng nếu họ bán anh đi mùa Hè này, khoản lợi thu về sẽ rất lớn. Trên thực tế, Udinese đã kiếm lời 112 tiệu euro trong chuyển nhượng cầu thủ suốt thập kỷ qua nhờ chính sách đó. Danh sách những ngôi sao đã bước qua Udinese để đến với những CLB lớn nhất thế giới rất dài, cho tới giờ đã bao gồm David Pizarro, Asamoah Gyan, Vincenzo Iaquinta, Sulley Muntari, Andrea Dossena, Fabio Quagliarella và Gaetano D'Agostino.
Ngoài Sanchez, họ còn sở hữu Di Natale, vừa giành danh hiệu Vua phá lưới Serie A mùa thứ hai liên tiếp với 28 bàn. Đó là chưa kể Samir Handanovie, thủ môn người Slovenia đã cứu được 11 trong số 26 quả penalty ở Serie A tính tới thời điểm này; cầu thủ đầy năng lượng người Ghana Kwadwo Asamoah và lá phổi ở trung tâm hàng tiền vệ, Gokhan Inler, người Thụy Sĩ.
Ngay cả nếu những trụ cột đó ra đi, Udinese vẫn còn những chú thỏ khác cất trong chiếc mũ, như một màn ảo thuật, nhờ vào chính sách chuyển nhượng khôn ngoan của ban lãnh đạo. Mùa trước họ đã đem cho mượn tới 64 cầu thủ, bao gồm 13 người với CLB Granada, đối tác dài hạn của Udinese ở giải hạng Nhì TBN. Bản thân Sanchez cũng đã trải qua những ngày như vậy khi được cho Colo Colo ở Chile, rồi River Plate ở Argentina mượn.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)